Dáng vẻ Quách thị chính là như trong sách nói, bộ dáng hồ mị tử, bả vai nhỏ, eo rắn nước, mặt trái xoan, một đôi mắt phượng hơi nhếch lên, biên độ uốn éo khi đi đường rất lớn, cả người đều có sức quyến rũ.
Cũng là vừa nhìn đã biết không phải xuất thân nhà giàu đứng đắn.
Một bộ đầu diện vàng ròng, đầu đội thải điệp, cài trâm thải điệp song phi bích tỷ song phi bích tỉ lưu tô vàng ròng, mặc một bộ áo cổ lật thêu hoa mẫu đơn hỏa hồ đỏ thẫm, phía dưới là váy màu đỏ rực thêu bách điệp xuyên hoa bằng tơ vàng, trong tay còn có lò sưởi bạch ngọc, một thân trang phục trang trọng.
Hơn một năm nay bà ta làm hầu gia phu nhân, đương nhiên hành vi kiến thức không thể còn giống như trước, nói chuyện cũng biết nói lời sắc bén, nhướng mày nhìn Tô Chỉ Anh.
"Chỉ Anh, ngươi làm gì vậy? Vì sao lại đánh Uyển Ngọc? Trước kia ngươi cũng không phải như vậy, dịu dàng có giáo dưỡng vô cùng, bây giờ đây là làm sao vậy? Từ lúc trở về từ Tô Châu, liền biến thành một người khác, hoàn toàn không có sự trang trọng của khuê tú tiểu thư, còn đánh muội muội của ngươi, thật là quá đáng mà!"
Tô Chỉ Anh lạnh lùng nói: "Phu nhân không cần vội vàng chụp tội danh cho ta và cữu cữu ta, ta hỏi trước phu nhân, đồ trên đầu Tô Uyển Thanh mang, có phải cữu cữu ta từ Tô Châu mang tới hay không? Nói là cho ai? Vì sao không hỏi ta một chút đã chia rồi? Ai chia, ta ngay cả một thứ cũng không thấy đã chia?"
Quách thị trước khi đến hiển nhiên là đã đoán được Tô Chỉ Anh muốn hỏi cái này, trấn định nói: "Ai nói đây là Tô Châu đưa tới? Ngươi đừng thấy kiểu dáng là kiểu dáng thịnh hành, liền nhận định là nhà cữu cữu ngươi đưa tới, chẳng lẽ khắp thiên hạ cũng chỉ có nhà cữu cữu ngươi có tiền?! Chỉ có ở nhà cữu cữu ngươi có đồ tốt?" Nói xong hừ một tiếng: "Những thứ này đều là trong cung ban thưởng cho phụ thân ngươi."
Quách thị ý vị thâm trường nhìn nàng: "Ta cho tiểu muội muội nhỏ nhất của ngươi một bộ, làm sao lại không được? Ta là đích mẫu của ngươi, chẳng lẽ ngay cả chút chuyện này cũng không thể làm chủ? Uyển Thanh là muội muội nhỏ nhất của ngươi, có được một bộ trang sức, cũng bị ngươi đánh chửi, bị ngươi chất vấn hoài nghi?!"
Quách thị cho rằng những lời này ít nhất sẽ khiến cho vị đại tiểu thư không coi ai ra gì này cứng họng, nếu như vậy bà ta sẽ thừa thắng xông lên, hôm nay chụp mũ đại tiểu thư này không tôn trọng đích mẫu là mình, động thủ với muội muội ruột thịt của nàng! Đặt lên tội danh, mới dễ xử trí!
Thật sự cho rằng ta không có chút thủ đoạn nào sao? Quách thị còn hừ lạnh trong lòng.
Tô Chỉ Anh nhìn bà ta lộ vẻ âm trầm liền biết nàng nghĩ cái gì, cười lạnh, Quách thị quả nhiên là mắt thiển cận chưa thấy qua đồ vật, không lên được mặt bàn còn luôn vênh mặt, muốn làm một phu nhân Hầu gia có thể diện có thân phận, thật sự còn rất sớm đấy.
Nàng lạnh lùng nói: "Muốn lên được mặt bàn, thứ phải học còn nhiều lắm! Hầu môn tước phủ kinh thành, ai mà không biết đương kim Hoàng Hậu nương nương ghét nhất chính là vàng khảm ngọc? Trong cung đã bao nhiêu năm rồi làm không làm trang sức nạm vàng nạm ngọc, ngươi lại nói bộ trâm cài vòng tay vàng khảm ngọc này là trong cung thưởng xuống?"
Quách thị biến sắc!
Tô Chỉ Anh lạnh lùng tiếp tục nói: "Bộ trang sức này là do ta lúc ở Tô Châu vẽ, cữu mẫu đồng ý làm cho mỗi người muội muội nhà cữu cữu một bộ, lúc ta đi còn chưa làm được, cữu mẫu cũng đã nói, làm xong thì gọi người mang đến cho ta. Hình thức ta tự mình vẽ, độc nhất vô nhị, ta không biết ai biết?"
Sắc mặt Quách thị lúc xanh lúc trắng, hiện tại người cứng họng thành bà ta. Mặt đỏ lên nhìn xung quanh, còn muốn nhìn xem bọn hạ nhân có nghe thấy lời này chế nhạo bà ta hay không.