Ăn cơm tối xong vẫn còn sớm, Lục Hạo Đình không muốn Cố Vân Tịch trở về, hai người chuẩn bị đi ra ngoài dạo một chút!
Lục Hạo Đình phần lớn thời gian đều ở bộ đội, cho nên có rất ít thời gian ở bên cạnh Cố vân Tịch!
Hơn nữa, lần này quan hệ của hắn và Cố Vân Tịch có thể nói là gần thêm một bước, hắn không cần cố kỵ cái gì nữa, hôm nay coi như tiến vào giai đoạn yêu nồng cháy! Cuộc sống tốt đẹp như vậy, sao có thể không ở bên cạnh bạn gái?
Đến nỗi hai người Giang Minh hàn và Lưu Tinh Trì cũng ý thức được mình là kỳ đà cản mũi, cho nên tự giác không đi theo.
Hai người đi đến bờ sông!
Thời tiết tháng mười trời trong, mặc dù vẫn nóng nhưng ban đêm trời đã có chút lạnh!
Lúc này nhiệt độ rất thoải mái, bên sông có rất nhiều người đang tản bộ, nói chuyện phiếm!
Bàn tay ấm áp thật dày của Lục Hạo Đình nắm bàn tay nhỏ bé của Cố Vân Tịch, khoác áo cho Cố Vân tịch, Lục Hạo Đình giúp cô kéo áo che kín một chút: “Có lạnh không? Nếu lạnh chúng ta về nhé!”
Cố vân Tịch vội vàng lắc đầu: “Không lạnh! Anh đi dạo với em! Em không muốn về!”
Kiếp trước, cô thích hắn như vậy, nhưng cuối cùng lại không thể ở cùng hắn, thâm chí còn tận mắt nhìn hắn chết trước mặt cô, khoảnh khắc đó đau đến khắc cốt ghi tâm!
Thật vất vả mới có một lần, cô rất quý trọng những giây phút ở cùng với hắn, có rất nhiều chuyện chỉ có những cặp đôi mới có thể làm được, cô cũng muốn cùng hắn làm một lần!
Trong đó có việc đơn giản là nắm tay nhau đi dạo!
Lục hạo đình cười xoa xoa đầu cô: “Được! Đều nghe em!”
Hai người tiếp tục đi dạo, Cố Vân Tịch chợt thấy một cô gái ở phía trước, cô gái mười bảy mười tám tuổi, bên cạnh có một thiếu niên chừng hai mươi, thiếu niên kéo tay của cô gái, cô gái hình như có chút không tình nguyện, nhưng bị thiếu niên kia kéo mấy cái, thiếu niên kia nói với cô gái điều gì đó, cô gái không phản kháng nữa!
Cố Vân Tịch đứng xa xa nhíu mày một cái, cô gái kia rất giống bạn cùng phòng ký túc xá của cô, Dương Lộ!
Vì cô nằm viện nên Lục Hạo Đình xin nghỉ học cho cô, vậy nên cô mới ở đây.
Mà lúc này đang là tiết tự học buổi tối ở Giang Châu Nhất Trung, Dương Lộ học tập vô cùng chăm chỉ, tại sao cô ấy lại ở chỗ này?
Điều kiện gia đình Dương Lộ không tốt, sống ở Giang Châu rất không dễ dàng, tiền sinh hoạt mỗi tháng cũng vô cùng ít, luôn dựa vào chút học bổng và tự mình vừa học vừa làm.
Trường thành phố Giang Châu Nhất Trung là trường nổi tiếng cho nên Dương Lộ đặc biệt quý trọng cơ hội được đi học này, đối với học tập cô ấy luôn rất chăm chỉ.
Cố Vân Tịch nghỉ tới đây, nhìn sang bên kia, Dương Lộ đã đi theo thiếu niên kia lên xe rời đi!
Thấy chiếc xe kia, Cố Vân Tịch không thể hiểu rõ trong lòng mình có tư vị gì, chiếc xe đó giá trị không rẻ!
“Sao thế?”. Lục Hạo Đình nhận ra được sự khác thường của cô hỏi:
“Ừ? Không có gì!” Cố Vân Tịch hoàn hồn: “Vừa rồi em nhìn thấy bạn học ở chung ký túc xá với em đi cùng một thiếu niên nên có chút bất ngờ mà thôi.”
Lục Hạo Đình nhìn theo ánh mắt vừa rồi của Cố Vân Tịch thấy chiếc xe kia rời đi: “Em và cô ấy có quan hệ tốt sao?”
Cố Vân Tịch lắc đầy một cái: “Không có, chúng em chẳng qua chỉ ở chung một phòng ký túc xá thôi, không chơi cùng nhau!”
Cô và Dương Lộ quả thật không chơi cùng nhau, cô biết điều kiện gia đình cô ấy không tốt lắm, những điều này cũng chỉ dừng lại ở quan hệ ở kiếp trước, cô quả thật không biết gì cả!
Kiếp trước, cô và những người này cũng không qua lại, cô bận học, bận đối phó Vương gia, An gia, căn bản không để ý những người bạn cùng phòng này!
Cô coi Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi là bạn nhưng cũng chỉ dừng lại là bạn thời niên thiếu thôi, sau đó cô càng ngày càng lợi hại, là một nữ cường cho nên bên người cũng càng ngày càng nguy hiểm, bạn thời học sinh lại càng ngày càng không qua lại!
Nhất là người không có năng lực tự vệ!
Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi chẳng qua cũng chỉ là những người bạn bình thường của cô.
Lục Hạo Đình nới: “Em và bạn cùng phòng sao thế? Ở trong ký túc xá không thích nhau sao? Anh nói hiệu trưởng âu dương đổi phòng ký túc xá cho em.”
Cố Vân Tịch: “...”
“Phụt!” Cố Vân Tịch sửng sốt một chút, sau đó cười ra tiếng, anh Hạo Đình đúng là anh Hạo Đình, suy nghĩ luôn đơn giản thô bạo như vậy!
“Không cần, em mới đến nơi này được hơn một tháng, trước mặt ở trong ký túc xá cũng ổn, mặc dù không phải ai cũng là bạn nhưng em có hai người bạn cùng phòng cũng được lắm!”
“Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi, các cô ấy biết em có bạn trai, đòi muốn gặp anh một lần!”
Lục Hạo Đình dừng chân, tiện miệng nói: “Vân Tịch, chuyện này em nên nói cho anh sớm, là anh suy nghĩ không chu toàn, phải sớm mời các cô ấy ăn một bữa cơm mới phải.”
Cố Vân Tịch sửng sốt một chút, cười nói: “Không cần!”
“Tại sạo?”
Cố Vân Tịch tiên lên một bước ôm eo Lục Hạo Đình, ngửa đầu lên nói: “Em mới đến Giang Châu bao lâu đâu? Các cô ấy mặc dù là bạn em nhưng cũng không tính là thân thiết, anh không cần gặp, tránh gây phiền toái sau này.”
“Anh Hạo Đình của em lợi hại, ưu tú như vậy, chỉ một mình em biết là được!”
Những lời này Lục Hạo Đình thích nghe!
Bản thân Lục Hạo Đình là người khiêm tốn, Cố vân Tịch không cần, hắn tự nhiên sẽ không nói gì nữa.
Trong lòng Cố Vân Tịch đúng là không muốn để Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi biết quá nhiều, ít nhất trước mắt sẽ không để các cô ấy gặp Lục Hạo Đình.
Có chút chuyện phức tạp, hai người kia sẽ không xử lý được. Kiếp này, cô có thể sẽ phải đối mặt với tình huống còn tệ hại hơn kiếp trước, Lục Hạo Đình cô nhất định sẽ bảo vệ chu toàn, cho nên nếu không cần thiết, cô sẽ không để ai biết quan hệ giữa bọn họ!
Hai người về Giang Châu Đế Cảnh ở một đêm, ngày thứ hai Lục Hạo ĐÌnh đưa Cố Vân Tịch tới trường, còn mình thì trở về bộ đội!
Chiếc xe Jeep quân đội lại xuất hiện ở cống trường, lập tức gây nên trận oanh động không nhỏ!
Cố Vân Tịch đi vào sân trường mới phát hiện xung quanh thỉnh thoảng có học sinh nhìn cô bằng ánh mặt quái dị!
Cô nhíu mày!
Vào lớp học, bóng cô vừa xuất hiện, phòng học yên lặng mấy giây!
Tiết San San kinh thường hừ một tiếng, nhìn Cố Vân Tịch như nhìn thấy rác rưởi!
Cố Vân Tịch ngồi vào vị trí của mình, bên cạnh là Tần Mạc thường xuyên bị bệnh cũng ở đây.
“Hai ngày này có rất nhiều tin đồn không tốt về cô đấy, người tung tin đồn nhiều nhất là Vương Tình, còn có cái người theo đuổi Diệp Cẩn nữa.” Tầm Mạc nhắc nhở.
Cố Vân Tịch nhếch mi: “Nói tôi được bao dưỡng?”
Tần Mạc: “Có cần phải nói thẳng như vậy không?
“Đúng a! Nói đối phương là một chú đầu hói béo mập, tuổi tác như ba cô, mùi to mắt híp.”
Cô Vân Tịch trợn mắt: “Cái gì? Dựa vào nhan sắc của bà đây dễ dàng tìm một thằng nhà giàu để yêu đương, đứa nào não tàn mà lại nói tôi được một ông trung niên béo mật bao nuôi, đi đồn phải có độ tin cậy chút chứ?”
Tần Mạc: “...”
Mọi người: “...”