Lâm Thâm sửng sốt một chút!
Đúng vậy!
Xã hội này, có việc nào là đơn giản, thật ra bản chất mọi việc đều tương thông lẫn nhau, bất quá giới giải trí sẽ bị bạo ra ngoài nhiều hơn mà thôi.
Cố Vân Tịch tiếp tục nói: “Hơn nữa, Lâm tiên sinh, anh có hơi nhầm lẫn, người sinh ra ở La Mã là tôi a!”
Bầu không khí bỗng nhiên im lặng!
Lâm Thâm nhìn Cố Vân Tịch không nói lời nào.
Cố Vân Tịch lại cười một chút, trong mắt dường như có thể nhìn thấu hết tất cả, thông minh có thể thắng lòng tin.
“Bất kể sinh ở nơi nào, không muốn bị người ta dẫm đạp thì cũng phải cố gắng mới được, An Vân Tuyết cũng không phải sinh ra ở La Mã, mà người sinh ra ở La Mã là tôi! Tôi mới thật sự là Đại tiểu thư An gia!”
“Như anh thấy, hiện tại tôi so với An Vân Tuyết thì thật đúng là An Vân Tuyết tốt! Cho nên, Lâm Thâm, anh ra đời không phải là nhân tố cuối cùng quyết định cái thế giới này mà phải nhìn năng lực!”
“Mặc dù An Vân Tuyết có tài nguyên nhưng nếu như năng lực của cô ta không đủ thì vẫn sẽ bị người khác dẫm đạp mà thôi.”
“Còn nữa, anh nên nhớ tôi tìm đến anh là vì phát triển sự nghiệp ở giới giải trí, chẳng qua, thời gian sắp tới này tương đối quan trọng có thể đánh bại An Vân Tuyết. Đây cũng không phải là mục tiêu cuối cùng của tôi, thật ra thì An gia chỉ là đối tượng tôi tiện tay thu thập mà thôi.”
“Cô dựa vào cái gì?” Lâm Thâm đột nhiên nói.
“Thực lực, quan hệ giao thiệp, còn nữa, gương mặt này của tôi!”
Vừa nói, Cố Vân Tịch vừa tháo khẩu trang xuống!
Từ lúc đến bây giờ, Cố Vân Tịch luôn đeo khẩu trang, đến lúc này cô mới lấy xuống.
Gương mặt này không trang điểm mà vẫn xinh đẹp, dù là Lâm Thâm, người đã thấy qua rất nhiều mỹ nữ trong giới giải trí cũng không khỏi thán phục vẻ đẹp này!
Đây là người phụ nữ đầu tiên hắn phải thán phục dung mạo!
Thiên hạ nhiều người đẹp nhiều như vậy? Nhưng người có thể nghiền ép chúng sanh thì ít lại càng ít, hôm nay Lâm Thâm đã thấy được!
Thiếu nữ trước mắt bất quá chỉ mới mười bảy tuổi, có thể nói, lúc này cơ thể cô vẫn chưa hoàn toàn nảy nở, so với độ tuổi người phụ nữ đẹp nhất thì còn xa.
Nhưng cho dù là vậy, gương mặt này vẫn khiến hắn thán phục!
Đôi mi cong cong kia, con ngươi sáng chói, sống mũi cao, miệng xinh xắn, quan trọng nhất chính là gương mặt Cố Vân Tịch.
Đường nét khuôn mặt người phương Đông vẫn luôn là điểm yếu, chỉ có người phương tây mới rõ ràng. Điều này cũng khiến rất nhiều khuôn mặt phương Đông trở nên rất bình thường.
Mà Cố Vân Tịch không giống như vậy, gương mặt cô quả thật có đường nét phương đông nhưng có cảm giác có nét lai phương tây. Đường nét tương đối rõ ràng hơn, ngũ quan tinh xảo, cho dù bây giờ chỉ mới mười bảy tuổi, cũng là người đẹp khó gặp!
Nói người đẹp lại càng đẹp, không phải là không có đạo lý
Gương mặt này của Cố Vân Tịch không phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng đường nét rõ ràng có thể nhận ra!
Không thể không nói, lúc Lâm Thâm thấy quả thật có chút kích động!
Nhưng…
“Cố tiểu thư, xinh đẹp là con dao hai lưỡi sắc bén nhất trong giới giải trí!”
Lâm Thâm rất nghiêm túc nói những lời này, rất nghiêm túc!
Thật ra, người lăn lộn ở tầng thấp nhất trong giới giải trí mới có thể chân chính hiểu được, những lời này rất chân thực!
“Rất nhiều người cũng cho là ở trong giới giải trí, phụ nữ có dáng dấp đẹp thì nhất định có thể thành công, thậm chí có rất nhiều mỹ nữ thành công đều cho rằng đều dựa vào sự xinh đẹp mà có được, nhưng thực tế thì người đẹp trong giới giải trí phải chịu đựng áp lực và trở lực lớn hơn!”
Lời này của Lâm Thâm một chút cũng không ai, người đẹp một khi thành công nên mọi người liền mặc định bởi vì cô thành công là dựa vào sự xinh đẹp mà quên cô cũng cố gắng dùng thực lực!
Nhưng trên thực tế, kiếp trước Cố Vân Tịch đã từng lăn lộn trong giới giải trí cũng biết, thật ra thì dáng dấp quá xinh đẹp, rất nhiều đạo diễn không quá đồng ý lựa chọn cô làm diễn viên.
Đẹp đến mức chói mắt rất dễ khiến người khác coi thường, lặng lẽ so sắc đẹp của bản thân mà diễn kịch trước mặt đối phương, mặc dù loại định kiến này không phải ai cũng dùng nhưng không phải là không có.
Đối với nữ minh tinh giống như Trương Mỹ Lệ mà nói quả thật rất hấp dẫn mắt người nhìn, nhưng một khi bị công kích cũng có thể nói là trí mạng!
Bởi vì xã hội ngày nay phát triển nhanh chóng nên nơi này tràn ngập anh hùng bàn phím, một khi người đẹp có vết nhơ thì rất có thể sẽ gặp công kích vô số lần!
“Nếu như tôi vừa xinh đẹp vừa có thực lực thì sao?” Cố Vân Tịch nói.
Đó là đương nhiên, điều đó có thể nói là vô địch! Lâm Thâm nghĩ trong lòng.
Cố Vân Tịch nói: “Anh chỉ lo lắng phải đối mặt với giải trí An nghệ chèn ép tôi không có sức đánh trả, nhưng anh đừng quên, An nghệ quả thực rất mạnh, An gia cũng rất mạnh nhưng trên cái thế giới này, không phải chỉ có mình An gia, cho dù là Giang Châu đi nữa, An gia cũng không phải mạnh nhất.”
“Tôi có thực lực, tôi cũng xinh đẹp, muốn lăn lộn trong xã hội này thì nhất định phải có quan hệ giao thiệp, chống lưng tôi cũng có cả. Hơn nữa, tôi có thể nói trước với anh, chỗ dựa của tôi so với An Vân Tuyết mạnh hơn nhiều, ngay cả thế gia đệ nhất Giang Châu - Diêu gia cũng kém hơn, nên anh yên tâm rồi chứ?”
Lâm Thâm cả kinh!
“Ngay cả Diêu gia cũng kém hơn?”
“Đến từ Đế Đô!”. Cố Vân Tịch nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ.
Lâm Thâm càng kinh ngạc hơn, hắn cau mày nhìn thiếu nữ trước mặt. Cô gái này bất quá mới mười bảy tuổi mà từ đâu có mạng lưới giao thiệp lớn như vậy?
Cô biết trong lòng Lâm Thâm có rất nhiều nghi vấn, nhưng Cố Vân Tịch lại không giải thích quá nhiều. Dù sao, lúc này bọn họ chưa hợp tác.
“Tạm thời chỉ có thể nói với anh như vậy, nếu sau này anh quyết định hợp tác tự nhiên sẽ biết nhiều hơn. Anh có thể suy nghĩ một chút. Mấy ngày nữa tôi sẽ nói cho anh biết bước đầu tiên phải làm gì, chờ chúng ta thành công, anh thấy thế lực đằng sau của tôi rồi thì chúng ta ký hợp đồng cũng không muộn!”
“Còn nữa, anh đừng nghĩ anh đang chọn tôi, thật ra tôi ở đây để chọn anh, tôi biết rất rõ tương lai có bao nhiêu khó khăn trở ngại, cho nên một khi xác định được người quản lý tôi cũng tiết kiệm được không ít chuyện. Nếu như anh không đạt yêu cầu của tôi, tôi cũng sẽ không thuê anh!”
“Trước mắt, điều rõ ràng nhất chính là tôi và An gia có thù oán, cũng giống anh vậy!”
Nói xong, Cố Vân Tịch đeo khẩu trang lên, đứng dậy rời đi!