Lâm Thâm ngồi ở đó không động, ánh mắt luôn dõi theo bóng người Cố Vân Tịch cho đến khi bóng cô biến mất ngoài cửa, ánh mắt hắn vẫn còn dừng lại nơi cô biến mất.
“Anh Thâm!” Người đàn ông sau lưng Lâm Thâm gọi một tiếng.
Lâm Thâm hồi phục tinh thần, sau đó thở dài: “Sáu năm rồi, các cậu nói xem tôi còn có thể trở lại không?”
Lâm Thâm có thể trở lại hay không? Có năng lực để trở lại không? Điểm này, Cố Vân Tịch đã trả lời rất chắc chắn.
Bời vì kiếp trước Lâm Thâm vinh quang trở lại!
Bất quá đó là chuyện mấy năm sau.
Đời này cô sẽ khiến Lâm Thâm trở lại trước thời hạn.
Người này làm ở lĩnh vực quản lý quả thực rất có thực lực, Cố Vân Tịch cảm thấy nếu bỏ lỡ hắn thì thật đáng tiếc!
Vừa rồi, cô nói chuyện với Lâm Thâm về bối cảnh và mạng lưới giao thiệp nhưng cô không nói rõ là ai. Thật ra cô cũng không có ý định muốn dựa vào người sau lưng.
Quả thật, Lục Hạo Đình có thể bảo vệ cô nhưng cô không phải là hoa trong lồng kính, là một quân tẩu cô phải học cách độc lập!
Kiếp trước cô đã như vậy!
Những người anh em kia của Lục Hạo Đình, Cố Vân Tịch muốn tương lai không biết ai giúp ai!
Nhưng lúc này cô sẽ không nói với Lâm Thâm những điều nào.
Ai bảo bây giờ cô chỉ là cô nhóc mới mười bảy tuổi chứ!
Lúc này chỉ có thể đem những hậu đài lớn này quả quyết nói với hắn cô có bao nhiêu năng lực, Lâm Thâm sẽ tin cô mới là lạ!
Cố Vân Tịch cô có cần giống Trương Mỹ Lệ, dựa vào gương mặt xinh đẹp để kiếm cơm không?
Dĩ nhiên không cần!
Nhưng lúc này cô sẽ không nói cho Lâm Thâm biết.
Sau khi Cố Vân Tịch rời khỏi phố ăn vặt, sắc trời vẫn chưa tối hẳn, thời gian vẫn còn sớm.
Cố Vân Tịch lại vào một tiệm vịt quay vô cùng nổi tiếng, đây chính là chi nhánh tiệm vịt quay nổi danh ở đế đô, nó được mở trên toàn quốc.
Cố Vân Tịch mua hai phần bỏ túi mang về.
Sau đó liền đi đến một cửa tiệm dược liệu.
Xã hội bây giờ phát triển chưa từng có, Trung y đã nhanh chóng biến mất, cửa tiệm dược liệu Trung y ngày càng ít hơn.
Toàn bộ Giang châu đoán chừng cũng không mấy nhà.
Vẫn may trí nhớ kiếp trước Cố Vân Tịch khá tốt, thuận lợi tìm được một nhà trong đó.
Cửa hàng này trang trí cũng không tệ, dược liệu cũng tương đối đầy đủ, nhưng dù vậy bên cạnh cũng có bày một ít trà hoa trà quả, đồ dùng dưỡng sinh từ mật ong, thậm chí ngay cả hạt giống dược liệu cũng có không ít.
Vì sống đều dựa hết vào việc buôn bán dược liệu nên phàm là những thứ có liên quan thì nơi này đều bán.
Cố Vân Tịch mang tờ giấy ghi tất cả dược liệu cô cần ra, mua đủ dược liệu cũng chừng một bọc lớn, đây chính là khách hàng vô cùng lớn a.
Nhân viên tiệm nhìn Cố Vân Tịch, một tiểu cô nương mà mua nhiều thuốc như vậy có chút lo lắng!
Cố Vân Tịch nói: “Trưởng bối nhà tôi là Trung y, những dược liệu này đều là thứ mà trưởng bối nhà tôi cần.”
Nhân viên tiệm lập tức hiểu ra, thái độ tiếp đãi Cố Vân Tịch cũng thân thiết không ít!
Hiện nay Trung y đều lặng lẽ, gặp người cùng ngành cũng có chút cảm giác quen thuộc.
Cuối cùng, Cố Vân Tịch đến siêu thị mua ít hoa quả và một thùng cá nhỏ, lúc này mới bắt xe về Giang Châu Đế Cảnh!
Về đến nhà, cô đem tất cả mọi thứ vào hệ thống không gian.
Tiện tay ném con vịt quay cho tiểu Bạch đoàn tử: “Cho cậu đấy!”
Bạch đoàn tử đã ngửi thấy mùi thơm kia từ sớm, móng vuốt kích động nhào tới, vội vàng tiếp lấy con vịt, vừa mở ra liền ngoạm lấy!
“Oa chủ nhân, cô tốt quá! Thật là thơm!”
Cố Vân Tịch thấy Bạch đoàn tử gặm cả người dán vào con vịt quay kia, cô cười lắc đầu một cái không nhìn nữa, vậy này lại là đứa thích ăn hàng hơn nữa còn vô cùng thích!
Cố Vân Tịch mở phần vịt quay của mình ra, sau đó mở phần lẩu cay Tứ Xuyên mang về, vừa ăn vừa nói: “Không phải cậu chê đề ăn chỗ tôi sao? Vừa ra ngoài đã bắt đầu ngại không khí bẩn, sao bây giờ lại ăn đồ ăn chỗ này ngon như thế?”
Tiểu bạch đoàn tử khịt khịt mũi, ánh mắt phát hiện ra thế giới mới, nhìn đĩa vịt nóng trước mặt Cố Vân Tịch: “Chủ nhân, cô đang ăn cái gì thế?”
Cố Vân Tịch: “... Lẩu cay đó, cậu chưa thấy bao giờ à?”
Tiểu Bạch đoàn tử lắc đầu một cái.
Cố Vân Tịch dùng ánh mắt đặc biệt đồng tình, lẩu cay cũng chưa từng thấy, thật đáng thương!
“Cậu đã ăn cay rồi sao?”
Tiểu Bạch đoàn tử lại lắc đầu một cái: “Đó là cái gì?”
“Vua quà vặt nha! Thứ ngon nhất trần gian!”
Vật nhỏ nghe thế, nước miếng chảy xuống: “Chủ nhân, chủ nhân! Cô có thể cho tôi nếm thử một chút không?”
Cố Vân Tịch tiện tay mua nhiều túi đồ ăn vặt, bên trong cũng có vị cay!
Cô cầm một túi ném cho vật nhỏ, nó sẽ tự mình mở được, không cần cô bận tâm!
Vật nhỏ vội vàng nhận lấy, mở túi ra bỏ ngay một cây vào trong miệng: “Oa oa oa, ăn ngon quá, quá ngon đi!”
Đây là vị cay a!
Không hổ là thứ ngon nhất trần gian a!
Các người ăn chưa? Chắc chắn là chưa từng ăn!
Chủ nhân tôi nói hết rồi, đây là vua quà vặt vậy lên các người chắc chắn chưa từng ăn, tôi là người đầu tiên được ăn nha!
Cố Vân Tịch rất nhanh đã ăn xong, sau đó đem con vịt quay chưa ăn hết để qua một bên, xách thùng cá con đi đến bên hồ nước trong không gian.
Sau đó đem toàn bộ cá con bỏ cào trong hồ. Đám cá nhỏ vừa rồi còn ỉu xìu, vừa vào trong hồ ngay sau đó rất có tinh thần , Cố Vân Tịch liếm liếm môi, ừ! Rất nhanh sẽ có cá ngon ăn ha ha ha!
Sau đó lại chạy đi đem hoa quả và một ít dược liệu vừa mới mua đều tròng xuống. Lúc này mới vỗ vỗ tay trở về lấy ra một quyển sách từ trong hệ thống y thuật nằm ở trên ghế xem.
Hệ thống chia làm hai bộ phận, một bên là bệnh viện, phần còn lại chính là mảnh đất. Bệnh viện bên kia có một phòng làm việc, bên trong cất giấu rất nhiều sách y, phương thuốc. Cố Vân Tịch thấy nó thiếu chút nữa kích động ngất đi!
Mà lúc này ở bên bộ đội!
Lục Hạo Đình xong một ngày làm việc, buổi tối đi phòng ăn ăn cơm.
Ban đêm yên tĩnh, phòng ăn vắng người, chân dài của hắn bước đều, nhịp bước rất có lực, cả người khí thế ác liệt như đi giữa chiến trường!
Trời sinh hắn nổi bật, hắn vừa xuất hiện trong phòng ăn, tốp ba tốp năm người còn sót lại trong phòng ăn đều nhìn lại.
Đây chính là Lục Hạo Đình a!
Hai mươi mốt tuổi, Thượng tá Lục quân, vị trí đoàn trưởng ở bộ đội này chính là trung tâm, đừng nói sư trưởng, quân trưởng ngay cả Tổng tư lệnh quân khu cũng tương đối khách khí với hắn!
Thật không biết, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Ngày thứ nhất sau kỳ nghỉ, hắn đi công tác tương đối nhiều, bận đến tận tối mới kết thúc, lúc này phòng ăn đã không có người nào.
Lục Hạo Đình mắt nhìn thẳng, ăn cơm một lúc mới nhớ tới túi canh Cố Vân Tịch.
Buổi trưa hắn chưa kịp ăn, lúc này Lục Hạo Đình quyết định nếm thử một chút xem thế nào, dù sao đây cũng chính là Vân Tịch tự mình làm cho hắn.
Vì vậy hắn nhanh chóng xé túi canh bỏ vào hộp cơm,đổ thêm nước nóng vào rồi khuấy vài cái, sau đó uống một hớp canh. Lại uống thêm vài ngụm nữa!
Canh rất ngon a!
Tâm trạng của Lục Hạo Đình đang thoải mái, bỗng nhiên điện thoại vang lên.
“A lô!” Hắn nhấc máy.
“Lão đại! Chuyện bên Tần gia xong rồi!”
“Ừ!”
Lục Hạo Đình cúp điện thoại, đáy mắt xoẹt qua một tia cười lạnh, biểu cảm này so với khi đối mặt với Cố Vân Tịch ôn hòa cùng chiều sớm đã biến mất không thấy!
Tần gia! Dám bắt nạt Vân Tịch của hắn thì phải trả giá lớn!