Người đàn ông kia đi vào, Cố Vân Tịch ngồi ở ngoài im lặng nhìn hoàn cảnh xung quanh.
Điều kiện tiệm này so với những tiệm xung quanh coi như tương đối cao cấp.
Mặc dù trần nhà làm bằng nguyên liệu rất bình thường nhưng không khó nhìn ra sự tỉ mỉ, nơi này được sửa chữa và trang trí trông bình thường nhưng lại mơ hồ cho người ta cảm giác rộng rãi, thoáng mát.
Điều này cho thấy chủ nơi này cũng không phải người buôn bán nhỏ, mà là người có con mắt thưởng thức.
Năm phút sau, người Cố Vân Tịch đợi đã xuất hiện!
Người này tên là Lâm Thâm, năm nay 33 tuổi, sáu năm trước bị tập đoàn An Thị Kỳ Hạ hại cho thân bại danh liệt, từ đó biến mất khỏi giới giải trí!
Lâm Thâm thân cao một mét tám, ăn mặc rất bình thường, dụng mạo không tính là xuất sắc nhưng cũng tuyệt đối không xấu. Trên người có một sự từng trải lắng đọng tang thương, khiến người ta thấy thương cảm!
Hắn đi đến trước mặt Cố Vân Tịch quan sát cô mấy giây, cô gái trước mặt đeo khẩu trang không nhìn rõ mặt mũi. Cố Vân Tịch tháo kính râm xuống, cặp mắt xinh đẹp kia khiến ánh mặt của Lâm Thâm dừng lại mấy giây, cười nói: “An tiểu thư tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Tôi họ Cố!” Âm thanh Cố Vân Tịch trong trẻo lạnh lùng.
Lâm Thâm híp mắt một cái không lên tiếng.
Cố Vân Tịch không nói nhiều, thật ra cô biết tại sao Lâm Thâm lại ở chỗ này: “Tôi chỉ hỏi anh một câu, nếu như cho anh một cơ hội, anh có muốn trở về giới giải trí hay không?”
Cố Vân Tịch hỏi quá trực tiếp khiến Lâm Thâm không ngờ tới, cô lại mở miệng nói một câu khiến người ta run sợ như vậy!
Bất quá chỉ một lúc sau, Lâm Thâm mới kịp phản ứng: “Sao Cố tiểu thư lại biết tôi?”
Đôi mắt đen sâu không thấy đáy của Cố Vân Tịch nhìn hắn một hồi: “Anh chắc chắn muốn nói chuyện với tôi ở nơi này?”
Lâm Thâm ngừng một lát, mặt nghiêm nghị nhìn về phía Cố Vân Tịch, con ngươi loé lên một tia phòng bị.
“Mời Cố tiểu thư vào bên trong!”
Hai người đi vào phòng nhỏ phía sau, ở cửa còn đứng mấy người đàn ông, đều là nhân viên phục vụ của tiệm.
Lâm Thâm tự mình rót trà cho Cố Vân Tịch, hỏi: “Cố tiểu thư biết tôi?”
Cố Vân Tịch gật đầu một cái: “Anh tên Lâm Thâm, 6 năm trước là người quản lý kim bài của giải trí An nghệ!”
Người quản lý kim bài của giải trí An nghệ!
Nghe tiếng xưng hô này, Lâm Thâm chỉ cảm thấy buồn cười.
“Đúng vậy! Đó là sáu năm trước, bây giờ tôi chẳng qua chỉ là chủ tiệm cơm nhỏ mà thôi!”
“Nhưng anh được gọi là quản lý kim bài thì chắc chắn là vẫn còn năng lực!” Đây chính là nguyên nhân Cố Vân Tịch đến tìm hắn.
Hiện tại, An gia là một trong ba đại gia tộc lớn của Giang Châu, sản nghiệp trước mắt chủ yếu chỉ có giải trí An nghệ.
Mấy năm trước, sản nghiệp tập đoàn An thị Kỳ Hạ kinh doanh rất tốt nhưng mấy năm này sản nghiệp giải trí đột nhiên tăng mạnh khiến An thị được ăn trái ngọt, An gia đem hết tài nguyên đi phát triển giải trí An Nghệ.
Mặc dù giải trí An nghệ có thể nắm bắt được cơ hội nhanh chóng phát triển sản nghiệp giải trí lần này, nhưng mấy năm trước thì chưa có sự chuẩn bị rõ ràng.
Các loại nghệ sĩ theo tuyến, nhân tài ở phương diện mấy năm trước đã bắt đầu lục tục huấn luyện, vừa vặn có kết quả thì cũng là lúc những người này có đất dụng võ. Vốn là người quản lý nghệ sĩ, công lao gầy dựng có thể nói là một nửa, thậm chí hơn nửa là của Lâm Thâm.
Giải trí An nghệ Kỳ Hạ sau này có mấy đại thiên vương, ảnh đế, ảnh hậu đến bảy phần đều là những người đã từng được Lâm Thâm dẫn dắt. Tiểu hoa đán và tiểu thịt tươi cũng có không ít, lúc ấy đều do Lâm Thâm đào tạo, thậm chí những sắp xếp phía sau khiến những người này nổi tiếng đều có công lao của Lâm Thâm,
Bất quá đáng tiếc, cây to thì gió lớn, với những thành tựu đó dĩ nhiên sẽ có người ghen tị cùng hãm hại, điểm này trên người Lâm Thâm thể hiện rất tinh tế!
Sáu năm trước hắn bị người ta hãm hại, bị giải trí An nghệ phong sát, từ đó biến mất khỏi giới giải trí!
Lâm Thâm nghe được lời đánh giá này cũng chỉ cười một tiếng: “Cố tiểu thư, nếu như cô biết tôi là người có năng lực mà vẫn phải ở đây thì hẳn cũng biết mỗi người của An Nghệ đều là kẻ thù với tôi, bọn chúng cũng biết năng lực của tôi vẫn còn.”
“Một khi bọn chúng biết tôi tái xuất giang hồ thì bọn chúng nhất định sẽ chèn ép tôi, cũng sẽ chèn ép nghệ sĩ tôi dẫn dắt, sẽ không cho chút tài nguyên nào!”
Nghe đến chỗ này Cố Vân Tịch cười, mi mắt cười cong cong thật linh động: “Cái này hả! Anh không cần lo lắng, bởi vì thân phận của tôi, bất kể tôi tìm ai làm người quản lý An nghệ cũng sẽ chèn ép tôi cho nên không có vấn đề!”
An nghệ bây giờ dùng toàn lực nâng đỡ tiểu hoa đán là An Vân Tuyết, chính là tiểu công chúa của tập đoàn An thị, cô đã từng là lấy danh Đại tiểu thư An gia xuất đạo, chỉ cần bị An gia biết được bất kể cô tìm ai làm người quản lý thì cũng sẽ bị An gia chèn ép.
Lâm Thâm nhìn khuôn mặt kiêu ngạo của Cố Vân Tịch, cảm thấy vẻ tự tin này rất giống nhiệt huyết năm đó khi mình còn trẻ.
Có lẽ Cố Vân Tịch xui xẻo bị đuổi ra khỏi An gia, cho nên Lâm Thâm đối với cô có chút cảm giác đồng bệnh tương liên.
“Ý cô là muốn mình xuất đạo? Cô gái, nghe tôi khuyên một câu, giới giải trí không phải nơi đơn giản, cô chỉ là một cô gái nhỏ cũng đừng tùy tiện tiến vào thì hơn.”
“An Vân Tuyết không sợ hãi, có thể như cá gặp nước không phải bởi vì cô ta có bao nhiêu bản lĩnh, càng không phải bởi vì kỹ thuật diễn của cô ta tốt bao nhiêu, mà là bởi vì cô ta là tiểu công chúa An thị, toàn bộ tài nguyên của An nghệ mặc cô ta chọn.”
“Không người nào trắng trợn cản đường cô ta, cũng không có ai dùng quy tắc ngầm với cô ta, một đường đi thẳng đến La Mã không sai nhưng có một vài người vừa sinh ra đã ở La Mã, cô hiểu không?”
Cố Vân Tịch đã từng là Đại tiểu thư An gia, mà khi đó An Vân Tuyết chỉ là một đứa con gái tư sinh không có thân phận mà thôi, thân phận này chênh lệch lớn như vậy. Mà bây giờ, Cố Vân Tịch chỉ là 1 đứa cô nhi bị An gia vứt bỏ, mà An Vân Tuyết lại trở thành công chúa cao cao tại thượng, tương phản lớn như vậy, là ai cũng không chịu nổi.
Có giải trí An Nghệ hậu thuẫn, tài nguyên không thiếu, chỉ cần An Vân Tuyết không phải là đứa ngốc thì vẫn có thể làm ra chút tiếng tăm.
Hiện nay An Vân Tuyết so với những tiểu hoa đán đồng trang lứa thì đúng là nổi bật. Lâm Thâm cho rằng Cố Vân Tịch không cam lòng, muốn cướp lại tất cả nên mới phải vào giới giải trí cùng An Vân Tuyết phân cao thấp.
Cố Vân Tịch trầm mặc rất lâu, cô nhìn Lâm Thâm đối diện, người này khi còn trẻ đầy nhiệt huyết, hào quang vạn trượng như vậy mà bây giờ lại thu liễm rất nhiều.
Cuộc sống sáu năm ở thành phố này thay đổi rất nhanh, so với những năm trước đã khác xưa!
“Giới giải trí không đơn giản như tôi tưởng, vậy Lâm tiên sinh, anh có thể nói cho tôi biết làm cái gì thì đơn giản?”