Diệp Cẩn đã tưởng tượng ra rất nhiều tình huống nhưng không nghĩ tới Cố Vân Tịch sẽ phản ứng như thế này!

Cố Vân Tịch nhíu mày: “Sao thế? Chẳng lẽ không phải anh đã sớm yêu thầm tôi cho nên khi tôi đá Tần Hiên mới tìm đến tôi sao?

Diệp Cẩn: “...”

Hắn nên trả lời thế nào?

Thừa nhận đã yêu thầm cô sao?

Như vậy có chút mất mặt!

Không thừa nhận?

Thế thì hắn giải thích thế nào về hành động bây giờ?

Bất quá Diệp Cẩn chính là Diện Cẩn, rất nhanh, hắn liền hồi phục tinh thần, trên mặt nở nụ cười đẹp trai tỏa nắng: “Trước kia anh chỉ biết em có thành tích tốt, từ lần ở căng tin nghe được những lời em nói với Tần Hiên, anh cảm thấy em không giống với những đứa con gái khác cho nên muốn làm quen em một chút!”

Làm quen?

Từ này ý là có thể thêm bạn!

Không hồ là Diệp Cẩn, tuổi còn nhỏ đã có lòng như vậy!

Bất quá, Cố Vân Tịch sẽ không để cho hắn hàm hồ như vậy 

“Nói cách khác, anh không vui vẻ, tôi càng không theo đuổi anh, tôi chỉ muốn làm bạn!

Diệp Cẩn: “...”

Cô gái này thật đúng là khó đối phó a!

Đây mới thật sự là Cố Vân Tịch sao?

Tròng mắt đen nhánh của Diệp Cẩn nhìn Cố Vân Tịch mang theo chút tìm tòi nghiên cứu!

Cố Vân Tịch cười nói: “Nếu như là yêu thầm tôi, sau này anh không cần tới nữa, tôi là học sinh giỏi, yêu sớm không tốt, thầy sẽ mắng tôi.”

Diệp Cẩn: “...”

Hắn tựa hồ không còn gì lưu luyến!

Hắn đi trên hành lang lòng suy nghĩ, hắn đây là thất bại rồi sao?

Những quà tặng kia cùng bữa sáng lãng phí một cách vô ích, chuyện một chút cũng không tiến triển theo như những gì hắn tưởng tượng!

Ha!

Từ khi mười mấy tuổi hắn đã chân chính hiểu chuyện, cho tới nay, đây là lần đầu tiên hắn thảm bại như vậy!

Hắn thua trong tay một đứa con gái!

Trong phòng học, Cố Vân Tịch thoải mái ăn bữa sáng.

Đây chính là đồ ăn của một tiệm ăn sáng nổi tiếng bên ngoài trước học, mùi vị rất ngon!

Nhìn bộ dáng Cố Vân Tịch bên cạnh, Tần Mạc không hiểu, thái độ vừa rồi của Cố Vân Tịch tựa hồ là không muốn dính dáng gì đến Diệp Cẩn a!

Vậy làm sao còn nhân bữa ăn sáng của hắn?

Còn ăn ngon như vậy?

”Tạo sao cô nhận bữa sáng?”

”Tôi chưa ăn sáng, đói!”

Tần Mạc: ”... ”

Bỗng nhiên có chút đồng tình với Diệp Cẩn!

Trong mắt Tần Mạc mang theo một nụ cười châm biếm:” Diệp Cẩn ở trường vừa nổi tiếng vừa ưu tú như thế, sao cô lại từ chối?”

Cố Vân Tịch ngẩng đầu: ”Cậu sẽ không cho rằng anh ấy thật sự thích tôi đó chứ?”

Tần Mạc: ”Sao cô nhìn ra được anh ấy không thích cô?”

”Ngoài cho tôi chút quà với chút đồ ăn, cậu có thấy anh ấy vì tôi làm cái gì chưa?”

Tần mạc suy nghĩ một chút, lắc đầu một cái.

Có một số việc, mặc dù hắn không nhìn thấy nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe học sinh nói qua trước thời gian nghỉ lễ đó, truyện Diệp Cẩn theo đuổi Cố Vân Tịch đã truyền đi khắp trường học nhưng trừ tặng chút quà, đưa chút đồ ăn thì cũng không nghe Diệp Cẩn làm cái gì.

Cố Vân Tịch nói:” Diệp cẩn cũng không phải là tiểu nam sinh thuần khiết bình thường, nếu anh ấy muốn theo đuổi một cô gái không nắm chắc trước thì cũng không đến nỗi phô trương như vậy, hắn sẽ không để cho quá nhiều người biết.”

Tần Mạc kinh ngạc con ngươi co rút một cái!

Những lời này cơ hồ là đang phân tích Diệp Cẩn!

Cố Vân Tịch tục nói:” Dựa theo tính cách Diệp Cẩn, mặc dù không loại bỏ khả năng anh ấy và bạn gái giống như cặp đôi bình thường vậy thì chỉ có hai khả năng lớn nhất.” 

”Một là rất phô trương, hơn nữa sẽ sớm bảo vệ tôi chặt chẽ, không cho phép những người đó bắt nạt tôi!”

“Hai là sẽ rất khiêm tốn, sẽ không để cho người xung quanh biết tôi và anh ấy quan hệ, bây giờ là lớp mười hai, một năm sau là lên đại học, lúc đó nói yêu đương tiện hơn nhiều. Thời gian một năm này, Diệp Cẩn không phải không chờ nổi! Ít nhất anh ấy cũng sẽ không để mặc cho những nữ sinh trong trường kia đến bắt nạt tôi!”

Trong sâu thẳm đôi mắt của Tần Mạc bỗng nhiên có chút ý cười, cô gái này thật đúng là rất thông minh!

Diệp cần học giỏi hơn nữa cũng không phải loại chết cũng phải học đó, hắn đích thực là truyền kỳ ở trường mọi người đều biết, hơn nữa hắn lớn lên đẹp trai, tính cách mọi mặt đều giỏi cho nên rất nhiều nữ sinh trong trường đều thầm mến hắn!

Nếu ngày nào đó Diệp Cẩn theo đuổi cô gái nào đó, thì chắc chắn cô gái đó đã sớm phát điên, không nghĩ tới Cố Vân Tịch có thể bình tĩnh phân tích con người Diệp Cẩn như vậy! 

A a!

Hắn có chút tin, trước kia cô gái này trêu đùa Tần Hiên!

Tần Mạc cười nói:” Vậy cô có biết tại sao anh ấy lại đối với cô như vậy không?”

Cố Vân Tịch liếc mắt: ”Hai chữ thôi, rảnh rỗi!”

Tần Mạc: “...” Ha ha ha

Cố Vân Tịch và Tần Mạc nói chuyện không tránh né người xung quanh, cuộc đối thoại của họ đều được bạn học nghề thấy, tin tức truyền đi rất nhanh. 

Ngày nay đều nói về cuộc thi tháng vừa qua, nói xong cũng đã kết thúc một ngày! 

Đến tiết tự học buổi tối, Cố Vân Tịch xin nghỉ để đi đến phố ăn vặt cách trường không xa! 

Nơi này là con phố nhỏ rất náo nhiệt cạnh trường học, cũng vì xung quanh khu thành cổ này tương đối cũ kỹ, mặt tiền cửa hàng đều rất nhỏ hẹp hơn nữa mức độ tiêu xài ở nơi này với cùng thấp, cho nên so với phố buôn bán lớn thì nơi này được gọi là phố nhỏ!

Người tiêu xài ở nơi này đa số đều là sinh viên, một khi học sinh tan học, lượng người đến nơi này vô cùng lớn. 

Cơ hồ nơi này dựa vào trường học để duy trì, cho nên khi học sinh nghỉ học thì nơi này cũng vắng tanh. 

Dù sắc trời dần tối nhưng trên mặt Cố Vân Tịch vẫn đeo khẩu trang, kính râm, đội mũ lưỡi trai đè rất thấp. 

Hơn nữa cô còn thay quần áo, cho dù có gặp người quen thì cũng không nhận ra cô có đến đây. 

Cô đi thẳng về phía trước, cuối cùng quẹo vào một hẻm, nơi này là hẻm ăn vặt, hai bên đường đều là cửa hàng và tiệm cơm nhỏ. Cố Vân Tịch dừng lại tại một tiệm nướng. Tiệm nướng này gần đây có chút nổi tiếng, mùi thơm, đồ ăn ngon, nơi này cũng sạch sẽ. Trừ món chính là nướng thì còn có chút đồ ăn khác vô cùng hấp dẫn. 

Lúc này trong tiệm không có vị khách nào. 

Thấy Cố Vân Tịch, một nhân viên ngẩng đầu lên nói: “Bạn học muốn ăn cơm sao? Muốn ăn gì?”

Cố Vân Tịch nhìn nhân viên một cái nói: “Tôi đến tìm ông chủ của các anh!”

Nhân viên kia sửng sốt một chút!

Cố Vân Tịch nói: “Tôi là Cố Vân Tịch, mười năm trước là Đại tiểu thư An gia bị đuổi đi!”

Con ngươi nhân viên kia co rút một cái: “Chờ một chút!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play