Anh em của Lục Hạo Đình rất tò mò, có người liên tiếng hỏi: “Đoàn trưởng, đây là cô vợ nhỏ của anh sao? Thật xinh đẹp!” 

Chuyện Lục Hạo Đình đã kết hôn, trong quân đội rất ít người biết, ban đầu khi Cố Vân Tịch còn nhỏ, mới mười lăm tuổi, thật ra hắn chỉ muốn bảo vệ cô. Cha mẹ Cố Vân Tịch đã không cần cô, cô chỉ có thể đi theo ông ngoại sống ở dưới quê. Mười lăm tuổi ông ngoại qua đời, không ai muốn nuôi một cô gái như vậy.

Hơn nữa, lúc đó cậu hai của cô còn có tính tham lam, nếu không có ai bảo vệ Vân Tịch thì chắc rằng Vân Tịch đã bị cậu hai kia bán rồi!

Thôn làng ở quê Cố Vân Tịch rất lạc hậu, con gái nơi đó rất ít được đi học, không ít con gái mười sáu, mười bảy tuổi đã lập gia đình.

Năm đó Cố Vân Tịch mới mười lăm tuổi, dáng người cao, chân dài, gương mặt xinh đẹp, nhiều người trong thôn nhòm ngó, ông ngoại cô qua đời khiến cô không có ai nương tựa, cậu hai của cô sẽ đem cô bán đi. 

Cho nên để danh chính ngôn thuận bảo vệ cô, Lục hạo Đình lợi dụng tập tục trong thôn mà ép cô gả cho hắn, có hắn che chở, cô mới có thể tiếp tục đi học lại. 

Trong thôn luôn sống khép kín nên lúc ấy hắn chỉ làm một bữa tiệc rượu nhỏ cho những người trong nhà, vì Vân Tịch còn nhỏ nên khi đó không đi lĩnh chứng.

Hôn lễ rất đơn giản, lúc ấy chỉ có cha hắn cùng mấy anh em ăn một bữa cơm, còn lại là mấy người trong thôn tham dự.

Bên quân đội cũng chỉ có vài người thân thiết mới biết, mà biết cũng không nhiều.

Hai Đại đội trưởng có thân hình tương đối to con, mặt cười cười nói: “Đoàn trưởng, nhìn bộ dáng của tiểu cô nương có vẻ không thể nào thích anh được nha! Em nói cho anh biết này! Hầu hết tiểu cô nương bây giờ, tính tình thất thường, nhất là thời kỳ nổi loạn, nếu cô ấy muốn chỉnh anh thì anh chỉ có thể sứt đầu mẻ trán!”

Mẹ ơi, khó có dịp trêu chọc được đoàn trưởng, lúc này không chọc thì còn đợi lúc nào!

Tâm tình hôm nay của Lục Hạo Đình rất tốt, từ trước đến nay hắn có danh xưng Diêm Vương mặt lạnh hôm nay phá lệ bị hại người kia trêu chọc cũng không tức giận. 

"Sau này có gặp, nhớ gọi chị dâu!"

Mọi người: "..."

Biết Cố Vân Tịch cùng bạn học ăn khuya ở chỗ này, Lục Hạo Đình không giờ đi ngay lập tức, mặc kệ mấy người anh em kia đi đâu thì đi. Hắn liền tìm một chỗ ngoài phòng ăn chờ cô.

Quả nhiên lát sau Cố Vân Tịch cùng Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu đi ra.

Hai người Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu ở ký túc xá trường học, Cố Vân Tịch muốn đưa hai người họ về, gần đến trường, Tưởng Hân Lô lắc cánh tay Cố Vân Tịch: “Nơi này gần trường, bọn tớ có hai người, cậu không cần lo, hay bọn tớ đưa cậu về nhé!” 

Cô Vân Tịch cười cười: “Thân thủ tớ rất tốt, đừng lo lắng!”

Tưởng Hân Lôi liếc nhìn tấm vải thưa trên trán cô, ánh mắt kia không cần nói cũng biết! Thân thủ tốt mà còn có thể ngã thành ra như vậy được?

Cố Vân Tịch vẻ mặt có chút lúng túng, bị cái tiểu nha đầu tay trói gà không chặt như Vương Tình đẩy ngã đến bể đầu thì thật là một việc mất mặt lớn nhất cuộc đời!

"Mau vào đi! Trường học sắp đóng cửa rồi, tớ cũng về đây!” Cố Vân Tịch nói xong liền xoay người rời đi.

Trường học sắp đóng cửa , nếu không Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu nhất định sẽ đưa Cố Vân Tịch về.

Hai người đứng ở cổng trường lẳng lặng nhìn bóng lưng Cố Vân Tịch rời đi.

Lương đầu nói: “Lôi Lôi, cậu nói xem hôm nay Vân Tịch làm vậy là có ý gì?”

tưởng Hân Lôi vẫn nhìn bóng lưng của Cố Vân Tịch ở phía xa nói: “Không cần biết cậu ấy có ý gì! tớ chỉ biết Vân Tịch tỉnh ngộ rồi!”

“Vậy cậu thấy cậu ấy nói những lời đó là thật sao? Cậu ấy không thích Tần Hiên mà chỉ làm vậy khiến bạn trai mình ghen thôi hả?

Nói đến vấn đề này, Tưởng Hân Lôi cười nói: “Cái này thì chỉ có mình Vân Tịch mới biết a. Thật ra, tớ cảm thấy cậu ấy có tính phòng bị rất mạnh, trước đây cậu ấy tỏ ra thân thiện, đi tỏ tình với Tần Hiên khiến mọi người ai ai cũng biết, cậu cảm thấy có giống việc cậu ấy có thể làm không?

Lương Đầu lắc đầu: “Không giống a! Theo tính cách của Vân Tịch, dù thích đến chết cũng sẽ không nói ra, mà so xem mình với An Vân Tuyết ai ưu tú hơn, khiến Tần Hiên chú ý!”

tưởng Hân Lôi cười: “Đúng vậy! Tớ cũng cảm thấy Vân Tịch không thể bỏ bộ dáng mỹ nhân lạnh lùng kiêu ngạo, mà đi làm ra cái chuyện ngu ngốc như kia được, nhất định là bị mấy người Vương Tình gày bẫy!”

Lương Đầu gật đầu đồng ý.

Tâm trạng Tưởng Hân Lôi rất tốt: “Đúng nha! Bất kể như thế nào, dù sao tớ càng ngày cảng thấy tiểu nha đầu này, vừa xinh đẹp, vừa học giỏi lại còn chăm chỉ nữa. So với Bạch Liên Hoa An Vân Tuyết thì mạnh hơn nhiều, nhìn cái kiểu giả tạo của cô ta, tớ liền nổi da gà!”

“Phụt…!” Lương Đầu phụt cười, “Nếu để An Vân Tuyết nghe được câu cậu vừa nói, cô ta nhất định sẽ khóc cho xem!”

Nghĩ đến cảnh An Vân tuyết khóc, Tưởng Hân Lôi cả người run một cái, da gà da vịt rơi đầy đất.

“Được rồi, được rồi! Không nói cô ta nữa, về thôi, sắp đóng cửa rồi!” 

***

Cố Vân Tịch đi một mình đi trên đường, cô biết, Lục Hạo Đình nhất định đang ở đâu đó xung quanh cô, lúc ra khỏi nhà hàng cô đã thấy hắn, theo thói quen của hắn, hắn nhất định sẽ lo cho cô, theo bảo về cô về đến tận nhà.

Cô đi rất chậm, lẳng lặng nhìn hai bên đèn đường, cảnh đêm thành phố Giang Châu rất sầm uất náo nhiệt, tất cả đều rất chân thực, cảm giác sống lại thật tốt.

Cố Vân Tịch bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi trở về Giang châu đế cảnh!

Cô tắm nước nóng xong rất thoải mái, sau đó liền ở trong phòng ngủ chờ Lục Hạo Đình trở về.

Cô nghe được tiếng cửa phòng ngủ mở ra, nhìn ra cửa quả nhiên là Lục Hạo Đình.

Thấy Cố Vân Tịch vẫn còn thức, thần sắc Lục Hạo Đình không biểu cảm hỏi “Còn chưa ngủ?”

Trong lòng Cố Vân Tịch hiểu nhưng chọn không nói mà trả lời “Em đang đợi anh!”

Lục Hạo Đình dừng động tác.

Cô Vân Tịch như không nhìn thấy biểu cảm của hắn mà đi thẳng đến chỗ hắn, kéo tay hắn “Em chuẩn bị nước tắm cho anh rồi, anh đi tắm đi!”

Lục Hạo Đình nghe xong cả người bối rối, Cố Vân Tịch kéo hắn vào phòng ngủ chính, Lục Hạo Đình đầu óc vo ve bất giác bị Cố Vân Tịch kéo đến cửa phòng tắm mới phản ứng lại mà dừng bước.

Hắn quay đầu nhìn Vân Tịch, đôi mắt đen nháy thâm thúy không thấy đáy rơi trên người cô.

Cố Vân Tịch nhìn hắn làm bộ vô tội, đáng thương cúi đầu. Hai tay cô vẫn kéo cánh tay hắn “Anh… còn đang giận em sao?”

Cô cúi đầu, giọng rất là ủy khuất, "Em.. Em không phải cố ý, em cũng không nghĩ chuyện lại lớn như vậy.. Bọn họ.. Bọn họ đều bắt nạt em.. em.."

Nói đến đây Cố Vân Tịch nghẹn ngào không thể nói được tiếp, giọng nói như muốn khóc.

Lục Hạo Đình thở dài, cô như vậy thì dù hắn cho bao nhiêu lửa giận cũng không thể phát tiết lên cô được. 

"Ta không giận, em đừng sợ!"

Cố Vân Tịch nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương lên nhìn hắn, “Thật sao?”

Cố Vân Tịch nâng lên làm bộ đáng thương khuôn mặt nhỏ nhắn, "Thật?"

"Thật chứ!"

Rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm, Cố Vân Tịch cười, "Vậy anh Hạo Đình mau đi tắm đi!"

Vừa nói vừa đẩy Lục Hạo Đình vào phòng tắm!

Lục Hạo Đình còn chưa kịp phản ứng, cửa phòng tắm đã bị cô đóng lại từ bên ngoài!

Căn phòng này là phòng tắm chuyên dụng của cô, khắp nơi đều là bóng dáng của cô, bần rửa tay có để một ít đồ và lọ dầu gội đầu, đều là đồ mà cô thích. 

Nhìn bồn tắm đầy nước, Lục Hạo Đình không hiểu tâm trạng bây giờ của mình là gì. Hắn cởi quần áo, nằm vào trong bồn tắm.

Tắm xong rồi hắn mới phát hiện, hắn không mang theo quần áo để thay. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play