Lục Hạo Đình vừa ăn tối cùng mấy anh em Giang Minh Hàn và Lưu Tinh Trì xong, vừa vặn đi ra từ khúc quanh liền nhìn thấy cảnh tượng này. Giang Minh Hàn liền nổi giận! Xú nữ nhân đáng chết này, lại chạy đi tìm đàn ông nhanh như vậy!

"Đáng ghét!" Giang Minh Hàn định xông lên thì bị Lục Hạo Đình kéo lại, mặc dù sắc mặt không tốt nhưng từ sâu trong đáy lòng vẫn còn một tia hy vọng Vân Tịch bây giờ không còn là Vân Tịch trước kia!

"Đại ca!" Giang Minh Hàn giận dữ!

Lục Hạo Đình dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Giang Minh Hàn không cho hắn nói tiếp. 

Bên kia, Tần Hiên khẽ cau mày nhìn Cố Vân Tịch, bất đắc dĩ nói: "Cố Vân Tịch, cô đừng đeo bám tôi nữa, tôi đã có Tuyết Nhi rồi, vì cô là chị của Tuyết Nhi nên tôi mới… sau này, xin cô tự trọng!”

Cố Vân Tịch đáy mắt hiện ra một tia lạnh lẽo, mỗi một câu nói của người này đều đùn đẩy trách nhiệm! 

Nhưng mà không vấn đề gì, cô vẫn không lên tiếng.

Mặt Vương Tình đầy vẻ khinh thường, "Nghe thấy chưa? Anh Tần Hiên coi thường cô, nhanh cút đi, đồ không biết xấu hổ, mà nói đi cũng phải nói lại ngay cả vị hôn phu của em gái mà cũng cướp, thật hèn hạ!”

Cố Vân Tịch trầm mặc không lên tiếng, không phủ định cũng không khẳng định!

Giang Minh Hàn đứng bên cạnh nghe mà tức nổ phổi!

Tần Hiên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Vân tịch, cô không chỉ đẹp mà còn là học bá theo đuổi hắn khiến trong lòng hắn rất kích động, là đàn ông việc này khiến hắn cảm thấy rất có mặt mũi.

Hắn thở dài một hơi: “Cô trở về đi, sau này đừng đi gây chuyện nữa!”

Vương Tình kéo Tần Hiên, "Anh Tần Hiên, anh nói với cô ta làm gì? Loại người không biết xấu hổ này trên đường có rất nhiều, luôn nghĩ cách làm sao leo lên cành cao? Cũng không nhìn lại xem mình là ai? Chỉ là một đứa cô nhi không ai cần mà còn muốn cạnh tranh cùng Tuyết Nhi, không tự biết lượng sức! Hừ!”

Vương Tình kéo Tần Hiên đi, mấy nam sinh đi đằng sau cũng hi hi ha ha đi theo! 

Cố Vân Tịch không nói gì từ đầu đến cuối, trái tim Lục Hạo Đình lần nữa chìm vào đáy cốc!

Ngay lúc đoàn người Tần Hiên đi qua Cố Vân Tịch, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Vân Tịch bất động bỗng nhiên nở một nụ cười!

Cô đội mũ lưỡi trai, đầu hơi cúi, đôi môi đỏ mọng kiều diễn nhếch lên, cô xoay người nhìn đám người Tần Hiên rời đi cười khanh khách.

Mặt Cố Vân Tịch đầy ý cười, kinh thường, đặc biệt mang một tia đắc ý khi mưu kế đã thành!

Cô sờ cằm, mặt đầy mong đợi lầm bầm lầu bầu: "Anh Hạo Đình bá đạo như vậy, anh ấy mà biết tôi thích anh, nhất định sẽ tìm anh tính sổ, a! Bà đây chờ nhìn anh xui xẻo!"

Khóe miệng Cố Vân Tịch lộ ra ý cười, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng tràn đầy mong đợi. Giang Minh Hàn chứng kiến tất cả liền trợn mắt há mồm! Ngay cả Lưu Tinh Trì cũng ngẩn ra không hiểu rốt cuộc vị chị dâu này đang làm cái gì?

Sau khi nghe những lời này những tức giận buồn rầu chất chứa trong lòng Lục Hạo Đình biến mất không sót chút gì.

"Vân Tịch.." Lúc này, Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu cùng nhau tới.

Tưởng Hân Lôi nhìn phía sau Cố Vân Tịch một chút, "Cái đó.. Vừa nãy đụng phải đám người Tần Hiên và Vương Tình à?”

Cố Vân Tịch nhún vai, "Ra cửa không coi ngày, đúng lúc đụng phải!"

Khóe miệng Tưởng Hân Lôi giật một cái, "Cái đó.. Cậu không phải là thích Tần Hiên thật chứ?"

Cố Vân Tịch liếc mắt, "Hắn so với bạn trai tớ còn kém xa!"

Câu nói này của cô thành công dập tắt khí tức lãnh khốc bá đạo quen thuộc thay vào đó là dịu dàng cùng cưng chiều. 

Tưởng Hân Lôi không hiểu, "Vậy cậu làm gì mà thành ra như này? Cậu không biết, toàn trường đang đồn chuyện của cậu đó?”

"Đúng vậy a! Vân Tịch, nói cực kỳ khó nghe, lần này cậu bị thương nhập viện, chắc bạn trai của cậu mà biết sẽ tức chết!” Lương Đầu nói theo.

Cố Vân Tịch cúi đầu, có chút bất đắc dĩ nói: "Tớ làm sao biết chuyện lại lớn như vậy! Tớ chỉ là… chỉ là… tìm chút chuyện khiến Anh hạo Đình ghen thôi mà! Tớ với Tần Hiên đã quen từ khi còn nhỏ! Hay có thể nói là thanh mai trúc mã! Thừa dịp tớ thử nhân phẩm hắn như thế nào, ai mà ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy!

tưởng Hân Lôi cùng Lương Đầu hai mắt nhìn nhau một cái, không nói gì!

tưởng Hân Lôi tò mò, "Cậu cố ý kích thích bạn trai cậu? Tại sao a?"

Cố Vân Tịch ngẩng đầu rồi lại cúi đầu, giống như một đứa trẻ xấu hổ, có chút phiền não đá đá mũi chân, "Tớ.. Tớ chính là không muốn anh ấy thoải mái, ai bảo tên kia bá đạo vô lý như vậy, tớ mới mười lăm tuổi đã bị hắn ép kết hôn rồi, anh ấy… “

"Anh ấy nhất định là một tên nghèo kiết xác, sợ không thể lấy nổi vợ cho nên nhìn thấy tớ dáng dấp đẹp, không nơi nương tựa cố ý bắt nạt tớ!”

tưởng Hân Lôi: "..." 

Lương Đầu: "..." 

Giang Minh Hàn: "..." 

Lưu Tinh Trì: "..." 

"Ai nha được rồi! Chuyện này các cậu đừng để ý, không sao! Anh Hạo Đình chắc chắn sẽ không để cho tớ thua thiệt, lúc trước tớ gây chuyện nghỉ ngơi một chút là không sao, lần này anh ấy không tức giận mà còn giúp tớ xử lý mọi chuyện? Anh ấy sẽ không làm gì tớ đâu, anh ấy yêu tớ như thế sao mà bỏ được!”

Câu nói sau cùng cô nói bằng giọng điệu rất đắc ý!

Tưởng Hân Lôi cười, "Hắc hắc hắc! Cậu đang khoe khoang với bọn tớ sao? Lúc nào giới thiệu bạn trai cậu cho bọn tớ gặp mặt chút?” 

Lương Đầu hưng phấn gật đầu liên tục, "Đúng đúng đúng! Vân Tịch, giới thiệu cho bọn tớ sớm một chút để tớ cùng Lôi Lôi giúp cậu nhìn xem a! Cậu yên tâm, Lôi Lôi là người có kinh nghiệm, nói được chắc chắn là được.”

Cố Vân Tịch hơi cúi đầu, lẩm bẩm: "Anh ấy khá nhiều việc, cũng không biết lúc nào rảnh! Hơn nữa… tính tình anh ấy không tốt lắm!”

Tưởng Hân Lôi: "..." 

Lương Đầu: "..." 

Lục Hạo Đình: "..." 

Cố Vân Tịch ngẩng đầu lên, "Được rồi, được rồi! chuyện này để nói sau! Chúng ta đi ăn khuya, tớ mời khách!"

Nói xong, liền kéo Tưởng Hân Lôi cùng Lương Đầu đi!

Lục Hạo Đình đứng trong bóng tối ở khúc quanh, ánh mắt dịu dàng có thể nhỏ mực của hắn nhìn theo bóng dáng Cố Vân Tịch biến mất, hồi lâu hắn sờ cằm một cái, "Tính tình tôi không tốt sao?"

Mọi người: "..." 

Ánh mắt Giang Minh hàn lạnh lùng có chút quỷ dị, động một chút anh lại muốn đánh tôi, tôi còn lâu mới nói tính khí anh không tốt!

Anh là đại ca, tôi sùng bái đại ca nhất, anh làm gì cũng đúng!

Hai ánh mắt lấp lánh của hai Đại đội trưởng liền nhìn Lục Hạo Đình, thường xuyên bị anh huấn luyện đến nỗi từng này tuổi rồi mà còn không có mảnh tình vắt vai, tính khí anh tốt? Lời nói trái lương tâm như thế tôi không thể nói ra miệng được a!”  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play