Edit Ngọc Trúc
Văn Cảnh Huy thật sự bội phục võ đại đến chết.
Hiện tại mới vừa hết rét tháng ba được một ngày, vậy mà hắn ta dám nhảy xuống sông tắm rửa, không sợ đông cứng đến chuột rút rồi chết đuối sao!
Giờ có nước nóng để tắm, Văn Cảnh Huy tuyệt đối không muốn biến mình thành phiếu cơm đông lạnh lâu dài, phải nhanh chóng dùng nước ấm hầu hạ bản thân!
Nhưng hắn cũng không vội tắm, mà trước tiên bế tiểu oa nhi lên, nhúng vào chậu nước nóng hầm hập. Lần đầu tiên được tắm nước ấm, tiểu oa nhi sung sướng cười toe toét; còn nãi oa oa thì không được như vậy, đành phải đặt vào chậu lớn, một tay nâng đầu nhỏ của nàng, một tay tắm rửa, lại còn phải nói chuyện trêu chọc nàng.
Lúc tắm rửa, Văn Cảnh Huy lén bỏ chút nước giếng trong không gian vào. Hai đứa nhỏ này đều quá gầy yếu, cuộc sống trước đây của võ đại thế nào hắn cũng đoán được, hài tử theo hắn chẳng khác nào chịu khổ. Nhưng bây giờ hắn đã tiếp nhận, thì không thể để tình trạng đó tiếp diễn nữa.
Đợi người trong khách điếm mang nước bẩn đi đổ, võ đại cũng mặc quần áo xong quay lại. Trước mắt hắn là hai đứa nhỏ sạch sẽ, mặc y phục mềm mại, trên giường trải thảm lông dài. Một đứa ê a quơ tay múa chân, một đứa nắm tay muội muội cười khanh khách.
Còn Văn Cảnh Huy thì mặc bộ đồ ngủ màu trắng, ngồi một bên nhìn bọn nhỏ chơi đùa. Trong phòng thắp hai ngọn nến, chiếu sáng rực rỡ.
“Tới, ngồi đây.” Văn Cảnh Huy vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh. Võ đại nghe lời ngồi xuống, nhưng vẫn trầm mặc như cũ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT