Edit Ngọc Trúc
Hiện giờ đã biết được không ít chữ, Lão Phạm cũng hiểu vị tiên sinh nhà mình không phải người tầm thường. Chỉ cần cái bài vị trong miếu tổ kia vẫn còn đặt ở vị trí cao nhất, dù đổi sang hoàng đế khác đăng cơ cũng chẳng ảnh hưởng gì đến bọn họ — ai bảo Chu Nguyên Chương là Thái Tổ khai quốc chứ!
“Đi thôi, chuyện này cũng coi như phúc khí của nhà họ Thôi, ai…” Lưu lý trưởng thật sự nhíu mày phiền não. Người trong thôn vốn đoàn kết, chỉ tiếc vẫn có hai hộ khiến người ta ngứa răng.
Một bãi cứt chuột làm hỏng cả nồi nước!
“Hài tử Thôi Viễn ấy, đáng thương thật!” Lão Phạm cố ý thở dài một tiếng, sắc mặt Lưu lý trưởng lại càng khó coi hơn.
“Tất cả là tại cái Lưu nhị gia kia, đúng là thứ không ra gì! Bà ta cũng coi như là nhìn Thôi Viễn lớn lên, hài tử thế nào bà ta còn không rõ sao? Cả ngày ăn nói bậy bạ, khuyên bao nhiêu lần rồi cũng không chịu nghe!” Lưu lý trưởng kích động đến nỗi mắt đỏ lên.
“Chuyện nhà người ta, ngươi xúc động làm gì?” Lão Phạm và Lưu lý trưởng cũng xấp xỉ tuổi nhau, nên rất thân thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play