Edit Ngọc Trúc
Mạnh lão nhị là người nói được là làm được!
Vừa hay bắt gặp Thôi Viễn, mà Thôi Viễn khi đó đang trò chuyện với một đồng hương đến mua vải, nói về nhà mình. Mạnh lão nhị gia vừa nghe thấy hắn nói là người thôn Thảo Hoa, lại họ Thôi, lập tức liền nổi lên chủ ý!
Mụ không chút do dự, liền vu cho Thôi Viễn tội ăn cắp tiền đi chơi, một hai đòi đuổi việc hắn ngay tại chỗ. Thôi Viễn muốn cãi lý, lại đúng lúc Mạnh gia tú tài đến mua vải, vừa nghe chuyện liền xông tới dạy dỗ hắn một trận. Không chỉ vậy, còn gọi thêm trưởng bối cùng trấn trưởng tới, cùng nhau mắng Thôi Viễn một trận té tát.
Thôi Viễn lúc đó tức đến ngất xỉu tại chỗ, bọn họ sợ xảy ra án mạng, vội tìm đại phu trong trấn tới khám. Vị đại phu ấy vừa nhìn liền lắc đầu nói không cứu nổi!
Bọn họ hoảng hốt thuê xe, kéo Thôi Viễn về nhà, bắt thôi quả phụ lo hậu sự. Còn mặt dày nói rằng, nể mặt nàng là quả phụ, chỉ cần cầm tiền, coi như xong, hậu sự cũng tính là chu toàn!
Nghe thấy mấy lời đó, lại nhìn thấy đứa con nằm bất động trên xe bò, nếu không nhờ có Kỷ cữu mẫu ở đó, thôi quả phụ e rằng đã liều mạng với bọn họ rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT