Edit Ngọc Trúc
“Ngươi mau đứng lên, tiên sinh nhà ta không phải hạng người bụng dạ hẹp hòi.” Vừa thấy Văn Cảnh Huy nổi đóa, Võ đại lập tức bước lên một bước, mặc kệ quản gia có đồng ý hay không, liền một tay kéo người dậy.
Tám phần là cảm thấy bản thân xử lý chưa khéo, nịnh nọt không đúng chỗ, quản gia dứt khoát thu người về, thành thật đứng sau lưng lão gia nhà mình.
Võ đại xoay người trấn an con mèo xù lông Văn Cảnh Huy, chỉ một động tác đã bế tiểu Chiêu Tài nhét vào lòng hắn.
“Ta còn đang bế nữ nhi mà!” Trong lòng Văn Cảnh Huy vẫn còn ôm Tiểu Tiến Bảo, Võ đại lại dúi thêm một đứa nữa cho hắn, khiến hắn phải dồn toàn bộ tinh thần để canh chừng hai tiểu gia hỏa, chẳng thể rảnh tay mà nghĩ chuyện khác.
“Vậy thì để ta ôm.” Võ đại lại bế hài tử từ lòng hắn sang, ôm vào ngực mình, để tiểu gia hỏa ngồi trên cánh tay, từ trên cao nhìn xuống.
“Nếu muốn sống lâu cũng không khó, ngươi cứ yên tâm, đừng suốt ngày suy nghĩ những chuyện lung tung rối loạn, đừng cả ngày cứ trừng mắt nhìn tiểu nương tử, cũng đừng mải mê kiếm tiền, suốt ngày chạy ngoài đường, có bao nhiêu thọ mệnh cũng chẳng đủ tiêu!” Văn Cảnh Huy lấy ra một cái yếm sạch tinh tươm mới tinh, đeo cho nữ nhi, cái khăn yếm ướt nhẹp nước miếng thì ném cho Võ đại: “Cầm đi ngâm đi, lát nữa ta đi giặt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT