Edit Ngọc Trúc
Quản gia quả nhiên có tay nghề, nhanh nhẹn rửa sạch con gà, lại cẩn thận loại bỏ hết các loại gia vị đã ướp sẵn, mặt mày còn đầy vẻ khó chịu: “Ai mà nỡ làm thế này vậy? Ướp loạn hết cả, chẳng phải phá hỏng mùi vị sao?”
“Cái đó… Lúc đầu bọn ta định hôm nay hầm ăn luôn, nhưng giờ người đông quá, chỉ đành chia nhau mỗi người một ít canh.” Văn tiên sinh kẻ đầu sỏ gây nên chuyện khẽ hít hít mũi, yếu ớt tự mình biện giải, như thể đang tự xin giảm nhẹ tội trạng.
“Thôi được, để ta dọn dẹp lại đàng hoàng, cũng còn kịp nấu ra nồi canh tạm tạm.” Quản gia xắn tay áo, động tác gọn gàng, nhanh chóng xử lý lại đống nguyên liệu nấu ăn lộn xộn trong tay.
Văn Cảnh Huy sờ mũi, nhìn bốn gã đại nam nhân chen chúc trong bếp mà không chịu ra ngoài, cũng chẳng khách sáo gì, liền phân công luôn:
“Vậy làm phiền các vị, hai con hươu rừng kia, phiền băm nhỏ hết, cho vào cái nồi lớn bên kia.”
“Ơ? Không phải nói là không được ăn hươu sao?” Quản gia ngạc nhiên hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT