Edit Ngọc Trúc
Vị lão gia kia đã thôi không cười nữa, ánh mắt của quản gia nhìn Văn Cảnh Huy cũng đổi khác, còn tiểu thiếu gia thì đứng bật dậy, trợn mắt há mồm!
“Tiên sinh nói là thật sao?” Người cha nhìn đứa con út, nghiêm giọng hỏi.
“Thật ạ, ban đêm thỉnh thoảng con bị chuột rút… nhưng không thường xuyên đâu!” Lúc này, tiểu thiếu gia không còn nghênh ngang nữa, cha hỏi gì, trả lời nấy.
“Thật thần kỳ!” Quản gia vui mừng tiến lên hành lễ với Văn Cảnh Huy: “Không giấu gì tiên sinh, lão gia bận lo chuyện bên ngoài, còn trong nhà thì phu nhân không phải hạng người nuông chiều con cái. Ba vị thiếu gia ai cũng cứng rắn. Nếu hôm nay không có tiên sinh nói ra, chúng tôi cũng không hề hay biết tiểu thiếu gia ban đêm lại bị chuột rút!”
Văn Cảnh Huy thầm nghĩ: Mấy cái triệu chứng này, quá quen rồi.
Chẳng phải vì đứa nhỏ phát triển quá nhanh, xương cốt lớn nhanh mà không kịp bổ sung canxi đó sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play