Edit Ngọc Trúc
Lúc này người Kỷ gia không từ chối.
Chờ Võ Đại đưa bọn họ đi, trở về nhà trong thôn Cương Tử, lúc đang tháo xe bò thì lại phát hiện một cái bao vải, màu sắc giống y như khăn trùm đầu của cữu mẫu, bên trong là một đống tiền đồng vụn.
Võ Đại nhìn đống tiền đồng, trong lòng có chút nghẹn ngào...
Từ sau khi người Kỷ gia rời đi, Võ Đại cảm thấy cuộc sống ngày càng có hy vọng.
Trong nhà gieo trồng thứ gì cũng đều mọc tốt đẹp, Võ Đại thấy Văn Cảnh Huy cả ngày nhìn đám cỏ xuyến mà vui tươi hớn hở, liền khai thêm mấy mẫu đất nữa, vẫn trồng cỏ xuyến. Đợi đến lúc Văn Cảnh Huy phát hiện không ổn, cỏ xuyến đã chiếm phân nửa diện tích ruộng nhà hắn rồi.
“Đừng chỉ trồng cỏ xuyến, các ngươi cũng trồng thêm mấy thứ khác đi, bằng không sau này dược điền đều là của ta, các ngươi chỉ có thể lấy phần ruộng lương thực thôi.” Đây là lúc ấy Văn Cảnh Huy đã sớm nghĩ xong chủ ý, hắn không cần ruộng trồng lương thực, chỉ cần dược điền trồng dược liệu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT