Edit Ngọc Trúc
Văn Cảnh Huy dõi mắt nhìn theo bốn người trong đội hình trang bị đầy đủ khuất dần sau những dãy núi trập trùng, trong lòng dâng lên một nỗi buồn khó tả.
“Ba ba, lần sau ngươi có thể đi rồi.” Tiểu Chiêu Tài người nhỏ chân ngắn, đứng trên mặt đất căn bản chẳng nhìn được bao xa, nhưng hắn biết ba ba rất muốn đi, chỉ là nghĩa phụ bọn họ không cho phép.
“Lần này thì thôi vậy, lần sau, lần sau à? Lần sau là khi nào chứ!” Văn Cảnh Huy ủ rũ kéo tay nhỏ của nhi tử, ôm lấy khuê nữ trắng trẻo mập mạp, trở về nhà.
Trước khi đi, Võ đại bọn họ đã giúp đóng cánh cổng lớn ngoài cùng, Văn Cảnh Huy trở lại sân sau, kéo luôn cánh cửa thứ hai do chính hắn thiết kế với tay khóa đặc biệt, rồi mới đóng cửa đại môn lại.
Tổng cộng ba lớp cửa, độ an toàn xem ra cũng khá ổn rồi.
“Ba… ba…” Tiểu Tiến Bảo giờ đã tám chín tháng tuổi, đang trong giai đoạn bắt đầu bi bô tập nói, chỉ là nước miếng chảy ròng ròng, vừa gọi một tiếng là nước dãi liền tuôn như suối. Trước ngực nàng mang yếm chống nước miếng do Văn Cảnh Huy chuẩn bị, làm bằng vải bông mềm mại, trên đó thêu một con thỏ hoạt hình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play