Tĩnh Y thấy lão phu nhân đã tin, liền vội vàng tranh thủ cơ hội, nói:
“Tổ mẫu, ngài cũng thấy tiểu hầu gia kia oai phong lẫm liệt thế nào rồi. Đời này, con chỉ muốn gả cho một người như hắn mà thôi. Ngoài hắn ra, con chẳng cần ai khác.”
Lão phu nhân nghẹn lời, sắc mặt lộ ra vẻ bất lực xen lẫn tức giận. Cháu gái này đúng là quá mức cao ngạo! Đoạn gia ở kinh thành là một danh gia vọng tộc, sâu không lường được. Cho dù nàng thực sự gả vào đó, e rằng cũng sẽ bị nuốt đến xương cốt không còn. Như vậy thì có khác gì chịu tội?
Nghĩ đến đây, lão phu nhân dứt khoát nói: “Không được! Dù con có thích tiểu hầu gia kia thế nào, tổ mẫu cũng không cho phép chuyện này. Lát nữa ta sẽ sai người mang tranh vẽ của nhị công tử Mạnh gia đến cho con, con nhìn kỹ lại xem.”
Thấy tổ mẫu vẫn quyết tâm muốn mình gả chồng, nụ cười của Tĩnh Y hơi sượng lại. Cũng may lão phu nhân không nhắc đến chuyện nàng thầm mến Đoạn Tề Ngạn nữa, trong lòng nàng cũng nhẹ nhõm phần nào. Tuy vậy, trên mặt vẫn làm ra vẻ buồn bã:
“Tổ mẫu, dù Mạnh nhị công tử có tốt đến đâu, làm sao so được với tiểu hầu gia đây?”
Chỉ cần nàng khăng khăng chỉ gả cho Đoạn Chuẩn — một người vốn không thể thành đôi với mình thì tổ mẫu chắc chắn sẽ không ép nàng lấy Mạnh gia công tử mà nàng không thích, đúng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT