Lá thư từ Mạnh gia rất ngắn gọn, chỉ có vài dòng, nói rằng Nghi Dương Hầu phủ Đoạn gia đã lên tiếng, không cho phép Mạnh gia tiếp tục bàn chuyện hôn nhân với trưởng nữ Nguyễn thị ở Đan Lăng. Mạnh lão thái thái dù trong lòng không nỡ nhưng vì e sợ quyền thế nhà họ Đoạn, đành phải từ bỏ hôn sự.
Nguyễn lão phu nhân ngồi trước cửa sổ, lật qua lật lại bức thư mà đọc, càng nghĩ càng thấy khó hiểu: “Mọi chuyện đang yên đang lành, sao kinh thành Đoạn gia lại làm ra chuyện này?”
Mạnh gia và Nguyễn gia kết thân thì liên quan gì đến Đoạn gia? Hơn nữa, bọn họ còn mất công vận dụng quyền thế, ép Mạnh gia từ bỏ hôn sự này, cứ như thể sợ Tĩnh Y thực sự gả vào Mạnh gia vậy.
Nhưng rốt cuộc là vì lý do gì?
Một gia tộc lớn nhúng tay vào chuyện hôn nhân của người khác, thường chỉ có hai nguyên nhân: Một là muốn giành người, hai là sợ nhà khác kết thân rồi ảnh hưởng đến lợi ích của mình. Nhưng Nguyễn gia chẳng qua chỉ là một gia đình bình dân ở Đan Lăng, làm gì có địa vị đến mức khiến Đoạn gia phải bận tâm? Dù Tĩnh Y có lấy công tử Mạnh gia hay không, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến con đường làm quan của ai cả.
Chẳng lẽ, có người trong Đoạn gia đã để mắt tới Tĩnh Y, muốn nạp nàng làm thiếp?
Nhớ lại chuyện cầu hôn hai năm trước, lòng Nguyễn lão phu nhân bỗng dâng lên chút bất an. Bà vuốt nhẹ tờ thư, tay vô thức lần chuỗi Phật châu, lẩm bẩm: “Thật kỳ lạ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT