Chỉ trong khoảnh khắc, một ý niệm bỗng lóe lên trong đầu Tĩnh Y.
Nàng khẽ kéo khóe miệng, giọng nói chậm rãi: “Tổ mẫu, Tĩnh Y thực sự có người trong lòng. Nhưng người ấy quá cao xa, con không thể với tới, mà những nam tử khác… cũng chẳng thể lọt vào mắt con nữa.”
Nói rồi, nàng liền lộ ra dáng vẻ sầu bi, như thể đang tương tư một người không thể nào chạm đến.
Vừa nghe lời này, Nguyễn lão phu nhân lập tức tinh thần hẳn lên, vội hỏi: “Tĩnh Y, con đừng vội hoảng. Mau nói cho tổ mẫu biết, nam tử đó tên họ là gì? Chỉ cần tổ mẫu có cách, nhất định sẽ thay con đi hỏi thăm.”
Nguyễn Tĩnh Y làm ra vẻ thần bí, khẽ cười nói: “Tổ mẫu không cần hỏi thăm, hôn sự này vốn không có khả năng. Ngài cứ coi như cháu gái mình quá cao ngạo nên cả đời không gả đi được!”
Lão phu nhân nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ thâm sâu, nói:
“Sao lại tự hạ thấp mình như thế? Con nên học học Tam muội của con. Chỉ cần có một tia cơ hội, nó liền tranh giành bằng được. Mà nếu không có cơ hội, nó cũng sẽ nghĩ cách tạo ra cơ hội.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT