Họ đi theo lối mòn, vòng qua vài thiền viện, từng bước tiến sâu vào rừng trúc phía sau núi. Làn không khí thanh mát khẽ lướt qua, mang theo hương vị tự nhiên trong trẻo.
Giang Vọng Tân cảm thấy ngực vốn còn hơi khó chịu cũng dần dễ chịu hơn, hô hấp thông suốt. Cậu thấp giọng nói: 'Ca, thả ta xuống đi.
Giang Nam Tiêu vẫn chưa thả cậu xuống, mà cõng người đi sâu vào trong rừng. Nơi đó có một khoảng đất trống với một đài đá sừng sững, xung quanh còn có không ít tảng đá lớn đan xen, có thể dùng làm chỗ nghỉ tạm
“Ca?” Giang Vọng Tân lại gọi một tiếng.
Cậu tựa vào lưng Giang Nam Tiêu, đầu hơi nghiêng, kề sát bờ vai người kia. Mỗi khi cất tiếng nói, giọng nói tựa như dán sát bên tai, hơi thở ấm nóng lướt nhẹ qua.
Giang Nam Tiêu thoáng thất thần, giọng khàn khàn đáp: “Đi thêm chút nữa rồi nghỉ.”
Dứt lời, hai người đã đi đến gần đài cao, hắn liền dừng bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play