Giang Vọng Tân không hề cử động, chỉ thong thả khép mắt, lặng lẽ cảm nhận từng cảm xúc từ trong lòng ngực huynh trưởng truyền đến
Có sợ hãi, có trân trọng, có vui mừng… và cả một chút cảm xúc khó gọi tên, khiến tai Giang Vọng Tân đỏ lên, rồi dần dần trở nên nóng bỏng.
“Ta không sao.” Cậu nói.
Ký ức từ kiếp trước quá nặng nề, Giang Vọng Tân không thể hoàn toàn quên đi được. Giờ đây gặp lại người quen, những cơn ác mộng từng tra tấn cậu dường như tái hiện lại, kích thích thần kinh của cậu.
Cơ thể này vẫn còn quá yếu, chỉ một chút kích thích cũng đủ khiến cậu phản ứng dữ dội, thậm chí ngất đi.
Giang Vọng Tân dần dần dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người Giang Nam Tiêu. “Huynh trưởng, ta không sao.”
Mùi thuốc nhàn nhạt xen lẫn vị đắng chát theo nhiệt độ cơ thể, mà lan tỏa trong không khí. Giang Nam Tiêu cúi đầu vùi vào hõm cổ Giang Vọng Tân, hơi thở dồn dập, lòng rối như tơ vò. Một lúc lâu sau, hắn mới khẽ đáp một tiếng: “Ừ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play