Giang Vọng Tân dù cũng muốn biết đó là kiếp nạn nào, nhưng rõ ràng Huệ Cảnh thiền sư sẽ không nói. Cậu đã hỏi, nhưng đối phương không trả lời, chỉ báo trước cho cậu biết rồi rời đi.
Theo hiểu biết của Giang Vọng Tân về phương diện này, như vậy đã là tiết lộ thiên cơ. Thiền sư báo trước đã là thiện tâm, nếu còn hỏi nữa chẳng khác nào ép người quá đáng.
Giang Vọng Tân biết huynh trưởng vì lo lắng mà mất bình tĩnh, “Thiền sư hẳn chỉ muốn nhắc nhở ta, Ca, huynh đừng đi.”
Giang Nam Tiêu dĩ nhiên hiểu rõ, Huệ Cảnh thiền sư sẽ không nói. Nhưng việc đối phương không nói và việc hắn có hỏi hay không lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Hắn không nói gì, dường như vẫn muốn đi tìm người.
Giang Vọng Tân theo bản năng đứng dậy, rồi nắm lấy cánh tay Giang Nam Tiêu.
Giang Nam Tiêu dừng bước, nghiêng người nhìn về phía Giang Vọng Tân, ánh mắt hai người chạm nhau. Một lúc sau, hắn thỏa hiệp: “Được, ta không đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT