Triệu Nhân vốn rất thích nghe ngóng, lúc này vô cùng vui vẻ tiễn huynh đệ hai người ra khỏi phủ. Nhìn tiểu thế tử một đường chân không chạm đất, cứ thế được đại công tử bế thẳng lên xe ngựa, trong lòng ông thoải mái vô cùng.
Trước đây, ông vẫn luôn lo lắng hai huynh đệ không hòa hợp, lại thêm thân thể tiểu thế tử yếu ớt, nếu có chuyện gì không hay xảy ra, e rằng chẳng có ai thật sự quan tâm chăm sóc. Giờ có đại công tử ở bên cạnh, dù Triệu Nhân có nhắm mắt xuôi tay cũng cảm thấy yên tâm phần nào.
Giang Vọng Tân tựa người vào vách xe, vén rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, hướng về phía Triệu Nhân dặn dò:
“Triệu thúc ở lại trong phủ cũng đừng làm việc vất vả.”
Hôm qua, cậu đã dành chút thời gian hỏi Triệu Nhân có muốn cùng ra ngoài đạp thanh hay không, nhưng Triệu Nhân từ chối với lý do rằng trong phủ không thể không có người trông coi.
Triệu Nhân đã vì hầu phủ mà tận tụy cả đời, Giang Vọng Tân biết ông không dễ dàng buông bỏ trách nhiệm, nhưng vẫn hy vọng ông có thể bớt gắng gượng mà chăm sóc bản thân mình nhiều hơn.
Dù sao hiện tại, cậu cũng không có ý định dấn thân vào những cuộc tranh đấu triều chính đầy rối ren. Trong lòng đã có quyết định, sau này sẽ tìm cơ hội thích hợp để nói rõ với Triệu thúc—cậu biết Triệu Nhân vẫn luôn nhìn ra được mối quan hệ thân thiết giữa cậu và Thất hoàng tử trước kia, sợ rằng ông sẽ lầm tưởng cậu vẫn đang chuẩn bị để bước chân vào quan trường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT