Một vầng trăng sáng từ bầu trời đêm đổ xuống, ánh trăng phủ lên gương mặt thiếu niên tựa như ánh sáng lưu động, vừa ôn hòa lại vừa lạnh lẽo. Đôi mắt chàng trong suốt như lưu ly gợn nước, như ngàn dặm tuyết phủ cuối trời. Ánh trăng dịu dàng pha lẫn hàn khí, tựa như băng tuyết đơn độc giữa thế gian.
Khí chất không giống nhau, nhưng lại có cùng một vẻ tuyệt mỹ yêu dị, tôn lên lẫn nhau.
Phượng mâu của Thu Minh Nguyệt khẽ sáng lên, trong lòng lại âm thầm rủa thầm một tiếng ‘Yêu nghiệt!’
“Ngài lại đến đây làm gì?” Nàng không vui nhìn chàng, người chẳng chút kiêng dè mà xông vào phòng nàng như chốn không người. Đôi mắt tuyết sắc như rèn luyện qua băng giá, trong trẻo như ngọc nhưng cũng lạnh lẽo vô cùng.
Phượng Khuynh Ly lặng lẽ nhìn nàng, không nói gì.
Thu Minh Nguyệt bắt đầu mất kiên nhẫn, nhíu mày: “Rốt cuộc ngài đến làm gì?”
Phượng Khuynh Ly rủ mắt, giọng nói trầm thấp: “Nàng ghét ta sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT