Tôi rời khỏi nhà ăn, bước chân ngày càng nhanh hơn. Ban đầu còn loạng choạng, nhưng rồi tôi bắt đầu chạy. Một tay tôi giữ chặt vạt váy dài, tay kia vội lau miệng. Dù có là phép lịch sự chào hỏi bạn bè quốc tế đi chăng nữa, thì việc ôm hôn một người đàn ông xa lạ vẫn là vết nhơ tồi tệ nhất trong lịch sử đời tôi.
Vừa nhìn thấy cầu thang, tôi lập tức chạy xuống. Đôi giày không vừa chân khiến mỗi bước đi đều khó chịu, tôi phải vịn vào lan can để giữ thăng bằng, suýt té mấy lần. Cuối cùng cũng đến được sàn tàu khu E, tôi không chần chừ mà tiếp tục chạy xuống dưới.
Khoang thượng hạng không thể quay lại được nữa, tôi chỉ có thể lợi dụng thời điểm mọi người chưa kịp phản ứng để tìm chỗ trốn.
Tôi chắc chắn rằng lần sau nếu Caledon Hockley nhìn thấy tôi, anh ta sẽ bóp chết tôi. Dù có chết cũng không thể chết theo cách đó được. Đúng lúc ấy, tôi thấy có người vừa từ thang máy bước ra – là kỹ sư Frost, lúc này đã thay xong bộ vest và quay trở lại tàu. Ông ta đang cầm găng tay, định đi lên khu D. Nhìn thấy tôi, ông ta ngạc nhiên hỏi:
“Tiểu thư Emily, sao cô lại xuống dưới này?”
Chẳng lẽ ông ta thật sự nghĩ phòng tôi nằm ở khu hạng sang sao?
“Tôi chào ngài, Frost tiên sinh. Ngài đã tìm được cái còi chưa?” Tôi cười tươi, bước chân vẫn không dừng, tiếp tục đi về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT