Ánh mắt là màu xanh biếc nhàn nhạt, tôi nhìn xem trong gương, khuôn mặt này chưa từng dùng qua các phương pháp chỉnh hình, mất tự nhiên nhếch môi, đây là khuôn mặt đã theo tôi năm tháng, nó vừa xa lạ lại vừa đáng sợ.
Tôi cảm thấy một mình yên lặng nghiên cứu khuôn mặt của mình thật kinh khủng, ít nhất trong mắt người khác tôi chẳng khác nào kẻ điên mắc bệnh tinh thần phân liệt, hoặc là người không bình thường mắc chứng hậm hực chuẩn bị tự sát cả.
Bên người tôi yên lặng đi, miễn cưỡng phân một chút tinh thần lực chú ý đến nam xứng kia, lại phát hiện anh ta không còn cựa quậy nữa nhưng lại dùng ánh mắt của tên bệnh thần kinh nhìn chằm chằm  tôi, chỉ sợ tôi đột nhiên phát bệnh mà cho anh ta một đao tiễn xuống âm phủ.
Lười quản anh ta, tôi bắt đầu lục lọi hòm trang sức, vứt hộp kem không cần thiết đi, tôi tìm thấy vài hộp phấn màu hồng và mấy màu khác.
Được rồi, đây là niên đại của thục nữ, tôi vốn có thể giả trang thành vợ của một vị phú thương người Mĩ, nhưng bởi vì khuôn mặt này quá mức non nớt nên tôi chỉ có thể đóng giả thành một ị nữ sĩ người Anh.
Một vị quý tộc, có giáo dưỡng tốt, một tiểu thư quý tộc cử chỉ đoan trang cao ngạo. Tôi nhắm mắt lại, hít sâu ba lần. Sau đó nói với bản thân, thân ái, chúng ta lên sàn thôi.
Tôi mở to mắt, ở trong gương tôi nhìn thấy ánh mắt đã quen thuộc. Chẳng sợ màu sắc con ngươi không thay đổi nhưng ánh mắt lại không thay đổi, thanh âm cải biến, nhưng tiết tấu khi nói không thay đổi, thân thể cải biến, linh hồn lại không thay đổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play