Cẩm Quỳ thấy Ngọc Giảo trầm mặc không nói lời nào, liền hát đệm: "Ngọc Giảo muội muội, ta cảm thấy Văn Hinh nói đúng, nên điều tra ra rốt cuộc là người nào hại muội! Để nàng trả giá đắt!"
Ngọc Giảo ngẩng đầu lên, đang muốn bất động thanh sắc mà đem lời của hai người ngăn trở về.
Chợt nghe bên ngoài truyền đến thanh âm hơi bén nhọn của Mạnh Trắc phu nhân: “Ôi chao, các ngươi muốn ai trả giá đắt vậy?"
Trong lúc nói chuyện, Mạnh Trắc phu nhân đã vào phòng.
Sau khi Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh nhìn thấy Mạnh trắc phu nhân đi vào, hai người liếc nhau một cái, ánh mắt lấp lóe, đều không dám nói lại chủ đề vừa rồi.
"Gặp qua trắc phu nhân." Hai người vội vàng hành lễ.
Ngọc Giảo cũng khó khăn đứng dậy, hành lễ với Mạnh Trắc phu nhân: "Gặp qua trắc phu nhân."
Mạnh Trắc phu nhân xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Ngọc Giảo, cười lạnh một tiếng: "Không dám để ngươi hành lễ với ta, nếu chủ quân biết ngươi mang bệnh còn muốn hành đại lễ với ta, chắc chắn trách cứ ta không thông tình lý."
Ngọc Giảo vội vàng mở miệng nói: "Mạnh Trắc phu nhân thân phận quý trọng, nhất là hôm nay có thai, càng vô cùng tôn quý, Ngọc Giảo hành lễ với Mạnh Trắc phu nhân, đó là vinh hạnh của Ngọc Giảo, Nếu Ngọc Giảo chủ động, ai sẽ nói Trắc phu nhân như vậy?"
Lời của Ngọc Giảo nói nghe rất êm tai.
Ngay cả Mạnh Trắc phu nhân đang tức giận dị thường, lửa giận trong lòng cũng yếu đi hai phần, nàng ta lạnh lùng xùy một tiếng.
Tiếp theo liền mở miệng nói: "Vừa rồi ta ở bên ngoài nghe các ngươi lòng đầy căm phẫn nói muốn cho ai trả giá đắt?"
Văn Hinh vội vàng mở miệng: "Ngọc tiểu nương nàng..."
Mắt thấy Văn Hinh muốn giải thích chuyện này, Ngọc Giảo lập tức cắt ngang lời Văn Hinh, tiếp tục nói: "Hai vị tỷ tỷ hôm nay tới thăm ta, hỏi chuyện ta rơi xuống nước, đau lòng ta, cho nên muốn khuyên ta đem sự tình náo lên, để chủ quân tra rõ người giật dây này sau đó nghiêm trị."
Nói đến đây, Ngọc Giảo có chút dừng lại: "Nhưng Ngọc Giảo hèn mọn, không dám dùng việc nhỏ như vậy đi làm phiền chủ quân."
Ngọc Giảo nhìn về phía Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh, tiếp tục nói: "Ta biết hai vị tỷ tỷ là thật tâm suy nghĩ cho ta nhưng ta thật sự không muốn dây dưa nhiều."
Ngọc Giảo nói rõ ràng, giống như chính là chuyện này.
Nhưng mà Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh nghe xong sắc mặt liền trở nên khó coi.
Trong lòng hai người bọn họ cũng biết, chuyện kia rất có khả năng là Mạnh trắc phu nhân làm, bây giờ Ngọc Giảo đã nói rõ tiền căn hậu quả ngay trước mặt Mạnh trắc phu nhân, Mạnh trắc phu nhân sẽ đối đãi bọn họ như thế nào?
Mạnh Trắc phu nhân lạnh lùng xùy một tiếng, đưa ánh mắt rơi vào trên người Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh, kéo dài ngữ điệu, âm dương quái khí: "Hai người các ngươi thật tốt bụng."
Nghe xong lời này, trong lòng Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh đều rùng mình một cái.
Mạnh Trắc phu nhân là người không dễ đối phó!
Nếu như để Mạnh Trắc phu nhân ghi hận, nghĩ lầm bọn họ là muốn nhằm vào Mạnh Trắc phu nhân, vậy bọn họ sẽ gặp xui xẻo lớn!
Ngọc Giảo nhìn thấy một màn này, khóe môi hơi hơi nhếch lên, rất có kho*i c*m tọa sơn quan hổ đấu.
Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh muốn đem nàng đẩy ra đi làm chim đầu đàn, thế nhưng mà nàng hết lần này tới lần khác không mắc lừa!
Bây giờ lại khiến hai người kia, vác đá đập chân mình.
Mạnh Trắc phu nhân thản nhiên ngồi xuống, trong nháy mắt chuỗi hạt châu trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, văng tứ phía.
Chuỗi hạt châu của Mạnh Trắc phu nhân dùng ngọc châu cỡ chừng hạt kê xuyên thủng, lại dùng kim tuyến xuyên qua, ngọc châu tuy nhỏ nhưng chính bởi vì nhỏ này, cho nên mới đáng giá.
Một chuỗi hạt châu này, ít nhất cũng phải có hàng trăm hàng ngàn viên ngọc châu nhỏ như hạt kê.
Sau khi Mạnh Trắc phu nhân đồ vật vỡ nát, liền mở miệng nói: "Chuỗi hạt châu này, là chủ quân cố ý đưa cho ta, bây giờ gãy mất, trong lòng ta rất đau."
Nói đến đây, Mạnh Trắc phu nhân hơi dừng lại một chút, nhìn về phía Cẩm Quỳ còn có Văn Hinh, tiếp tục nói: "Hai người các ngươi, nghĩ biện pháp giúp ta nhặt những hạt châu này về được không? Tổng cộng một ngàn lẻ mười tám viên, một viên cũng không thể thiếu."
Cẩm Quỳ cùng Văn Hinh hai người đều hiểu rõ, bọn họ vừa rồi đã đắc tội với Mạnh Trắc phu nhân, Mạnh Trắc phu nhân này đang trách phạt bọn họ.
Loại hạt gạo nhỏ này rơi trên mặt đất, gian nhà này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, đi đâu dễ dàng như vậy, tìm tất cả hạt châu nhỏ trở về như thế?
Nhưng hai người căn bản cũng không dám phản kháng.
Vội vàng khúm núm mở miệng: "Vâng, tôn mệnh của trắc phu nhân."
Mắt nhìn hai người lương thiếp, giống như nô tài, quỳ trên mặt đất bắt đầu nhặt hạt gạo, Mạnh Trắc phu nhân lúc này mới đưa ánh mắt rơi vào trên người Ngọc Giảo sắc mặt tái nhợt.
"Nhìn thấy không? Là lương thiếp thì sao chứ? Còn không phải đều là thấp hèn bại hoại, bản phụ nhân có thể tùy ý sai khiến sao! " Mạnh Trắc phu nhân lạnh giọng nói.
Ngọc Giảo vội vàng mở miệng nói: "Thiếp không sánh được với thân phận cao quý của trắc phu nhân ngài, nếu trắc phu nhân nguyện ý sai khiến thiếp, thiếp cũng cảm thấy vinh hạnh."
"Lời này nói ra có chỗ khéo léo, chỉ tiếc, là thứ khẩu thị tâm phi!" Mạnh Trắc phu nhân lạnh lùng cười một tiếng, tiện tay ném chén trà Thu Hành vừa mới rót xuống đất.
Ngọc Giảo vội vàng hỏi: "Là Ngọc Giảo ở đâu làm không đúng sao? Để trắc phu nhân giận đến như vậy? "
Mạnh Trắc phu nhân lạnh lùng một tiếng: - Hôm qua ngươi ở trước mặt chủ quân còn hát đệm Tiết Ngọc Dung! Muốn chủ quân tra tấn người của ta, bây giờ còn muốn giả bộ hồ đồ sao?" Mạnh Trắc phu nhân híp mắt, trong ánh mắt hiện lên lãnh ý.
Ngọc Giảo vội vàng mở miệng: "Chắc chắn trắc phu nhân hiểu lầm rồi, nếu ngài hỏi Lý bà tử thì sẽ biết, thiếp lúc ban đầu không có ý chỉ ra Lý bà tử, nếu thiếp thật sự muốn vu oan cho Lý bà tử, lúc mới bắt đầu chỉ tội Lý bà tử là đủ rồi, cần gì phải đi vòng vo lớn như vậy?"
Mạnh Trắc phu nhân nghe xong lời của Ngọc Giảo, cười lạnh một tiếng: "Cũng là người có thể nói chuyện khéo léo, trách không được chủ quân thích ngươi như vậy."
Ngọc Giảo vô cùng hâm mộ nhìn Mạnh Trắc phu nhân, tiếp tục nói: "Chủ quân đối với ta, chẳng qua là nhất thời tham mới mẻ, không đến mấy ngày có lẽ liền quên, ngược lại trắc phu nhân ngài, mới là người chủ quân đặt ở trên đầu quả tim."
Cho dù Mạnh Trắc phu nhân là đến gây chuyện, nghe xong lời này, cũng cảm thấy trong lòng thoải mái.
Đúng vậy.
Tiện nhân Ngọc Giảo này, chẳng qua chỉ là thứ chủ quân tham mới mẻ, mình bây giờ cùng Ngọc Giảo này đánh nhau, ngược lại là tỏ ra mình tự hạ thân phận!
Mạnh Trắc phu nhân tâm tình thư sướng không ít, liền tiếp tục nói: "Vậy bây giờ ngươi còn nghĩ đến chuyện tìm chủ mưu phía sau màn tính sổ không? Nếu ngươi muốn, bổn trắc phu nhân có thể giúp ngươi."