Ở Hầu phủ, tỷ đệ bọn họ không muốn dính ánh sáng Hầu phủ, cũng không cầu cái khác, chỉ cầu một cơ hội nắm giữ vận mệnh của mình nhưng chính là như vậy... Những người kia, đều một tay che trời, một chút ánh sáng cũng không cho bọn họ nhìn thấy.

Ngọc Giảo mở miệng hỏi: "Nương, người có viết thư cho tỷ tỷ không?"

Liễu tiểu nương còn có một nữ nhi tên Tiết Ngọc Từ.

Tiết Ngọc Từ còn lớn tuổi hơn Tiết Ngọc Dung một chút.

Mấy năm trước, đã lập gia đình.

Khác với Ngọc Giảo và Tiết Lang, khi Liễu tiểu nương bị đuổi tới thôn trang, Tiết Ngọc Từ được giữ lại trong phủ, do lão phu nhân của Hầu phủ đích thân giáo dưỡng.

Hôn sự này, cũng là lão phu nhân tự mình làm chủ.

Hiện giờ người đang ở phủ Tuyên Bình bá, làm vợ kế.

Tuy là vợ kế nhưng chính thê Tuyên Bình Bá đã mất, Tiết Ngọc Từ là một thứ nữ, nhưng đến công huân thế gia như vậy làm vợ kế cũng đã là đường ra vô cùng tốt.

Đại phu nhân Lý thị không muốn để cho Tiết Lang tham gia cuộc thi.

Phụ thân lại không trông cậy vào được.

Bây giờ hi vọng duy nhất chính là gọi trưởng tỷ Tiết Ngọc Từ, nói ra một câu.

Lấy thân phận của nàng ấy, lấy địa vị của nàng ấy ở trong lòng lão phu nhân, nếu nàng ấy mở miệng, chuyện này nhất định có đường ra!

Liễu tiểu nương chần chờ một chút, liền hơi rũ mắt xuống, thấp giọng nói: "Việc nhỏ như thế, cũng không cần làm phiền tỷ tỷ ngươi."

Ngọc Giảo nhìn thấy Liễu tiểu nương như vậy, liền hiểu được là chuyện gì xảy ra!

Chắc chắn là Tiết Ngọc Từ từ chối việc này!

Tiết Lang thi thái học, sao có thể là chuyện nhỏ?

Người bên ngoài không rõ ràng đệ đệ của mình, chẳng lẽ Tiết Ngọc Từ không rõ ràng sao? Tiết Lang mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng mà đọc sách rất tốt, nếu như đi thi Thái học, chưa hẳn thi không đậu!

Coi như thi không đậu! Người buôn bán nhỏ còn có thể có một cơ hội khảo thí, để Tiết Lang thử một chút thì có sao?

Ngọc Giảo cảm thấy thất vọng đối với vị tỷ tỷ cùng một mẹ sinh ra này.

Tiểu nương thường  nói, ba người tỷ đệ bọn họ, một mẹ sinh ra, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia, để bọn họ đồng khí liên chi, giúp đỡ lẫn nhau.

Nhưng Tiết Ngọc Từ hình như không nghĩ như vậy.

Xưa nay Tiết Ngọc Từ và bọn họ không thân thiết.

Hơn nữa... Dường như bởi vì từ nhỏ được nuôi dưỡng ở trước mặt lão phu nhân, tự cho là cao quý, cũng không đặt nàng và Tiết Lang ở trong lòng.

Ngọc Giảo thất vọng xong, liền đau lòng nhìn về phía Tiết Lang.

Người bên ngoài không trông cậy được nhưng nàng lại không nhìn được đệ đệ nhà mình ủy khuất như vậy, nàng làm gì, cũng phải nghĩ biện pháp, tranh thủ cơ hội cho đệ đệ.

Nhưng cơ hội này, phải làm sao tranh?

Nàng địa vị thấp kém, nói chuyện nhất định không có tác dụng, mà nàng... Chỉ quen biết một người, người có thể khiến Hầu phủ thay đổi suy nghĩ, đó chính là Trung Dũng bá Tiêu Ninh Viễn.

...

Tiêu Ninh Viễn hạ triều.

Đang muốn đi về nhà, xe ngựa đi ngang qua phủ Vĩnh Xương Hầu, liền nhìn thấy xe ngựa của Bá phủ dừng ở cửa chờ.

Tàng Đông tự chủ trương đi nghe ngóng một phen.

Sau khi trở về, bẩm báo: "Chủ quân, phu nhân hôm nay về nhà mẹ đẻ thăm người thân, chủ quân có muốn cũng đi Hầu phủ một chuyến hay không?"

Tiêu Ninh Viễn đang muốn nói một câu không cần.

Chợt nghe Tàng Đông tiếp tục nói: "Đúng rồi, Ngọc tiểu nương cũng ở trong Hầu phủ."

Tiêu Ninh Viễn liếc mắt, mở miệng nói: "Dừng xe."

Chờ đến cửa phủ Vĩnh Xương Hầu, Tiêu Ninh Viễn mới hồi phục tinh thần, sợ là mình đã bị ám ảnh, nghe nói Ngọc Giảo kia trở về Hầu phủ, liền muốn đến nhìn một cái.

Nhìn xem Ngọc Giảo kia ở trên Hầu phủ, sống như thế nào.

Tiêu Ninh Viễn phục hồi tinh thần, liền cảm giác mình không nên lãng phí thời gian ở việc nhỏ như vậy, vì thế liền muốn rời khỏi nơi này.

Nhưng đã không còn kịp nữa.

Không đợi Tiêu Ninh Viễn xoay người.

Người của Vĩnh Xương Hầu phủ, đã phát hiện Tiêu Ninh Viễn đến, thậm chí có người cất giọng hô: "Mau! Nhanh! Đi thông báo cho Hầu gia! Trung Dũng bá đến rồi!"

Một tiếng hô này, làm cho Tiêu Ninh Viễn đang định xoay người rời đi bị khựng lại, động tác xoay người của hắn hơi dừng lại, liền thong dong bước vào Đại môn phủ Vĩnh Xương Hầu.

Tiết Ngọc Dung nghe nói Tiêu Ninh Viễn tới, liền vui mừng: "Chủ quân thật sự tới rồi?"

Thúy Châu cười nói: "Cái này còn có thể là giả sao? Nhất định là chủ quân đi ngang qua nơi này, phát hiện phu nhân về nhà thăm viếng, lúc này mới cố ý tới đây tìm phu nhân! "

Tiết Ngọc Dung nghe xong lời này, trong lòng càng vui vẻ.

Bởi vì nàng ta nhiều năm chưa sinh, lời nói bên ngoài không biết khó nghe cỡ nào, nếu chỉ nói nàng ta không thể sinh thì cũng thôi nhưng những người này nói, Tiêu Ninh Viễn và nàng ta vợ chồng ly tâm, nàng ta ở Bá phủ kia, chẳng qua là giữ một cái xác rỗng Bá phu nhân.

Thời gian dài như vậy.

Nàng ta cũng nghĩ, để Tiêu Ninh Viễn đến Hầu phủ đi một chút.

Cũng để người khác nhìn xem, tình cảm vợ chồng bọn họ tốt lắm, để bịt miệng những chuyện xưa lung tung kia!

Nhưng... Mỗi lần Tiêu Ninh Viễn đều lấy lý do bận rộn công vụ, không có thời gian mà cự tuyệt.

Chỉ có gia yến mỗi năm một lần cùng với sinh nhật lão phu nhân, loại chuyện này không thể chối bỏ, cũng không cách nào từ chối, Tiêu Ninh Viễn mới đến Hầu phủ.

Giống như là loại tình huống lâm thời nảy lòng tham này, liền tới Hầu phủ thăm viếng, trước giờ chưa bao giờ có.

Cái này sao có thể khiến Tiết Ngọc Dung không vui?

Tiết Ngọc Dung đứng dậy định đi ra ngoài, đụng phải đại phu nhân Lý thị.

Lý thị bảo dưỡng cũng rất tốt, đã có một nữ một tử, nữ nhi đã thành hôn nhiều năm nhưng trên mặt bà ta không có bao nhiêu nếp nhăn.

Bà ta xuất thân vô cùng tốt, lại làm phu nhân Vĩnh Xương Hầu tốt, nhất cử nhất động, đều có thể thể hiện ra quý khí và đoan trang.

"Đứa nhỏ này, liều lĩnh lỗ mãng đi làm cái gì?" Lý thị hỏi.

Tiết Ngọc Dung mở miệng nói: "Tiêu Ninh Viễn tới rồi, ta đi xem một chút."

Lý thị bất đắc dĩ nói: "Con ở Bá phủ, chẳng lẽ không nhìn thấy Trung Dũng bá sao? - Cần phải sốt ruột chạy đến nhà mẹ đẻ để xem!

Tiết Ngọc Dung ở trước mặt Lý thị, có vài phần tư thái của tiểu nữ nhi, lúc này liền oán trách nói: "Nương!"

Lý thị mở miệng nói: "Khó có được một lần trở về, trò chuyện với nương, về phần Trung Dũng bá, có phụ thân con đó." Cũng để hai người cha vợ con rể bọn họ trò chuyện."

Lý thị mới từ chỗ lão phu nhân tới, cũng chỉ nhìn thấy Tiết Ngọc Dung.

Tiết Ngọc Dung nghe xong lời này, liền đỡ Lý thị ngồi xuống.

Lý thị nhìn về phía Tiết Ngọc Dung, mở miệng hỏi: "Chuyện kia thế nào rồi?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play