Sau khi Dung Đình tỉnh dậy còn hơi mơ màng, cậu bé ngồi ngay ngắn, đột nhiên nhớ đến chuyện mẫu hậu bị sốt đêm qua. Tại sao cậu bé lại ngủ rồi, vậy mẫu hậu như thế nào rồi?
Cậu bé vội vàng vén chăn, nhảy xuống giường, thậm chí không mang dép lê, đi thẳng đến phòng ngủ chính.
Tống Hải Bình thức cả đêm, quầng thâm mắt càng rõ hơn, ông ngáp một cái, đo thân nhiệt cho con gái, thấy đã hạ sốt mới thở phào nhẹ nhõm.
Ông đã già như vậy rồi, vẫn có thể vì con gái sốt cao mà thức đêm.
Khi Tống Viên tỉnh dậy, môi khô, gương mặt tái nhợt, trạng thái tinh thần cũng không tốt lắm. Hai mắt cô vô hồn, nhìn hoàn cảnh xung quanh của mình một chút, cho đến khi nhìn thấy người mặc bộ đồ ngủ màu vàng nhạt đứng bên giường, chính là Dung Đình có vẻ mặt lo lắng, cô sững sờ một chút, vẻ mặt phức tạp đến mức Dung Đình cũng hơi khó hiểu và sợ hãi, Dung Đình thử dò hỏi gọi cô một tiếng, "Mẫu hậu?"
Trước đây cô đã từng đến gặp bác sĩ tâm lý nhưng những chuyện xảy ra ở thời cổ đại thực sự quá kỳ lạ nên cô cũng có giữ lại một chút gì đó với bác sĩ tâm lý.
Bác sĩ tâm lý nói với cô, cơ thể con người có khả năng tự bảo vệ mình. Khi không chịu nổi một số ký ức thì có thể xuất hiện tình trạng mất trí nhớ. Điều này cần phải điều trị từ từ, nếu tình hình tốt có lẽ sẽ lập tức khôi phục trí nhớ. Đương nhiên còn có một trường hợp, nếu có chuyện gì kích thích cô, những ký ức bị lãng quên đó có thể sẽ lại hiện lên trong đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT