Tống Viên vẫn không phản ứng gì, tuy Dung Đình bị cô làm cho sợ nhưng cũng chú ý thấy lúc này sắc mặt của cô đỏ bừng.
Cậu bé duỗi tay đặt lên trán của cô, lập tức rụt tay lại, sao lại nóng thế này? Chẳng lẽ mẫu hậu bị sốt?
Dung Đình chưa từng gặp phải tình huống này nên không khỏi hoảng sợ, đặc biệt lúc này mẫu hậu còn đang nhắm mắt khóc thút thít, hai tay nắm chặt chăn mền. Cậu bé muốn kéo cô, muốn đánh thức cô dậy. Giữa đêm khuya, cậu bé lo lắng đến mức đổ cả mồ hôi.
Còn tiếp tục như vậy là không được!!
Dung Đình, cậu phải bình tĩnh! Phải bình tĩnh!!
Cậu bé cắn đầu lưỡi của mình rồi véo mạnh thịt mềm trên cánh tay mình, sau khi miễn cưỡng bình tĩnh lại, cậu bé nhắm mắt nhớ lại những việc mẫu hậu làm khi cậu bé bị sốt lần trước, trong miệng lẩm bẩm: "Nhiệt kế, thuốc hạ sốt, khăn lạnh, đúng rồi! Chính là những thứ này!"
Cậu bé siết chặt nắm tay nhỏ, đi ra phòng ngủ, định ra phòng khách lấy hộp thuốc nhưng vì quá vội, không để ý đường nên bị ghế dựa vướng chân, suýt nữa ngã sấp xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT