Kiếp trước, Lâm An có lẽ mãi cũng không hiểu được, vì sao chỉ một câu khen thôi mà lại khiến Đào Bạch Viễn nảy sinh suy nghĩ như vậy, để rồi từ đó không còn cùng cậu đi đâu nữa.
Nếu biết sẽ thành ra thế này, câu khen đó cậu chắc chắn cả đời cũng sẽ không nói ra…
“An An, đến nơi rồi.” Tiệm trái cây cách nhà vốn không xa, đi bộ chỉ mất chừng hơn mười phút. Lâm An vừa xuống xe đã thấy được cửa hàng, lập tức chạy vào, nhưng mãi vẫn không thấy có động tĩnh gì.
Đào Bạch Viễn nhanh chóng theo sát sau lưng Lâm An, chỉ thấy cậu đang nhíu chặt mày nhìn mấy rổ nho trước mặt.
“Sao thế?” Anh bước lên định lấy một quả nho thì bị Lâm An nắm tay ngăn lại.
“Đừng động.” Vẻ mặt Lâm An nghiêm túc như thể đang đối mặt với chuyện hệ trọng.
Đào Bạch Viễn: “?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play