Cuối cùng cũng trốn ra được, Cừu Vũ Hách cảm thấy như trút được gánh nặng. Việc giúp Đào Cầu bôi thuốc thật sự quá khó xử với cậu.
Mà chắc bản thân Đào Cầu cũng thấy ngượng chín mặt. Dù sao hai người cũng đều là alpha, giờ mình đã ra ngoài rồi, chắc cậu ta cũng sẽ thấy dễ chịu hơn.
Vì vậy, ngay khoảnh khắc này, Cừu Vũ Hách cảm thấy đặc biệt biết ơn Đào Bạch Viễn.
Cậu hoàn toàn không biết, chỉ số hắc hóa (đen tối) của Đào Cầu lại vừa tăng thêm một bậc.
“Anh em à, lần này thật sự là cứu mạng tôi, có thời gian tôi mời anh ăn một bữa.” Cừu Vũ Hách chưa bao giờ thấy xấu hổ như vậy.
“Hửm? Cứu cậu?” Đào Bạch Viễn hơi khó hiểu, liền hỏi lại: “Thế giờ cậu nói chuyện với alpha kia tới đâu rồi?”
“Haiz, chưa kịp nói gì cả, vừa nãy còn đang bôi thuốc cho cậu ta, cả hai bọn tôi ngượng muốn chết, may mà điện thoại của anh đến đúng lúc giúp tôi chuồn khỏi đó.” Trong giọng nói của Cừu Vũ Hách đầy vẻ nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play