“An An.” Đào Bạch Viễn dở khóc dở cười nhìn Lâm An đang cuộn mình trong rèm cửa như một con đà điểu biết bay, quấn chặt lấy tấm rèm.
Gọi một tiếng mà không thấy phản ứng gì, anh khẽ cười, bất đắc dĩ xuống giường bước đến gần.
Tấm rèm sao chịu nổi trọng lượng của một omega trưởng thành, cơ thể Lâm An treo lủng lẳng bên trên, cái móc rèm “cách cách” rung lên liên tục, như thể sắp đứt đến nơi.
Cảm giác được Đào Bạch Viễn tiến lại gần, omega giấu trong rèm càng kéo rèm chặt hơn nữa.
Anh lo lắng dịu giọng trấn an: “An An, mau xuống đi, rèm sắp đứt rồi.”
Lâm An cuộn tròn trong đó không dám nhúc nhích, đầu óc mơ màng, mắt nhắm chặt, như thể làm vậy sẽ khiến mình tin rằng mọi thứ chỉ là một giấc mơ, không phải sự thật.
Nếu không, sao có thể… sao có thể lại cắn vào chỗ đó, lại còn thấy Đào Bạch Viễn quyến rũ đến thế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT