"Thích không?" Đào Bạch Viễn vẫn đứng sau lưng Lâm An, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
Lâm An: “...”
Cậu quay đầu lại, thấy ánh mắt bình thản nhưng lộ ra chút mong đợi của Đào Bạch Viễn, khẽ giật khóe miệng, nghiến răng nói: “Thích.”
Thích chết đi được ấy chứ!
"Thích là tốt rồi, lát nữa anh đem hết đi giặt cho." Đào Bạch Viễn xoa xoa đầu nhỏ của Lâm An, lúc này An An thật sự rất đáng yêu, như một đứa trẻ mãi không chịu lớn.
"Không cần đâu, em tự giặt được mà, thật đấy!" Mấy chuyện thế này sao có thể để Đào Bạch Viễn làm giùm, rõ ràng là đến đây để tránh nạn, bây giờ lại như thể được người ta chăm sóc như tổ tông vậy.
Đào Bạch Viễn cau mày quan sát Lâm An, xác nhận sự kiên quyết trong lời nói của cậu: “Thật chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play