Dung Dịch tuổi còn nhỏ, dáng người đã cao ráo, gương mặt đường nét tinh xảo, đuôi mắt khẽ cong lên, ánh mắt lưu chuyển như chứa cả thiên hà lấp lánh.
Vô thức mà hắn đã rũ bỏ vẻ non nớt của thiếu niên, có thể từ dung mạo hiện tại mường tượng được phong tư tuyệt thế sau này. Sống mũi cao thẳng như núi, sắc môi nhạt như cánh hoa đẫm sương mai. Khi không cười, vẻ lạnh nhạt xa cách khiến người khó lại gần; nhưng chỉ cần khóe môi khẽ nhếch lên, nụ cười ấy như gió xuân lướt qua mặt hồ băng, băng tuyết tan chảy, để lại ấm áp lặng lẽ lan tỏa vào lòng người.
Không cười thì đẹp, mà cười lên lại càng đẹp hơn.
Đẹp đến mức khiến người nhìn không thể dời mắt.
Một người như thế, trong lòng trong mắt chỉ có mỗi mình mình, đôi mắt hổ phách xinh đẹp ấy cũng chỉ chứa đầy hình bóng mình, lại còn nắm tay mình, hết lần này tới lần khác hứa hẹn… thật sự rất khó không rung động.
Hứa Vân Thanh cũng là phàm nhân, nhìn Dung Dịch như vậy, chỉ cảm thấy tim đập loạn lên, trong đầu bỗng nhớ tới một chuyện khác Dung Dịch từng làm.
Dung Dịch năm hai mươi tám tuổi, sau muôn vàn khổ ải cuối cùng cũng đăng cơ. Việc đầu tiên hắn làm khi lên ngôi, là ban chiếu thiên hạ, nói rõ đã chọn được hoàng hậu, cả đời này chỉ cưới một người làm vợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT