“Chủ tử, hắn ra ngoài rồi.” Thừa Ảnh hạ giọng bẩm báo tình hình mình trông thấy, “Hình như tâm trạng hắn không tốt.”
Dung Dịch đang phê duyệt công văn, nghe vậy thì chỉ khẽ gật đầu, không đáp lời.
Thừa Ảnh thấy hắn lặng thinh không nói, trong lòng nóng như lửa đốt, vẫn cố gắng thuyết phục thêm một lần nữa: “Chủ tử, thật ra ngài không nên làm vậy. Những kẻ đó miệng mồm không biết giữ kẽ. Chưa nói đến nếu để hoàng đế biết được sẽ ra sao, chỉ cần truyền ra ngoài thôi cũng đã khó nghe lắm rồi.”
“Nếu sau này ngài muốn lấy vợ, với lời đồn như thế này thì còn nhà nào dám gả con gái cho ngài chứ…”
Dung Dịch nhíu mày, cảm thấy y vừa hỏi một câu ngu xuẩn: “Ta không cần cưới nữ nhân. Chúng ta sẽ ở bên nhau.”
Hắn nói dứt khoát như đinh đóng cột, Thừa Ảnh biết rõ chủ tử nhà mình là người cố chấp, đã quyết thì tuyệt đối không thay đổi, trong miệng chỉ thấy đắng chát.
Tuy sở thích của chủ tử cũng chẳng hiếm gặp gì, kinh thành từng có thời kỳ thịnh hành nam phong, chuyện trong phủ nuôi nam sủng làm thiếp cũng không ít. Ai làm gì sau cánh cửa thì là chuyện của họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play