Dung Dịch đánh rơi chén trà, bàn tay chống lên án thư, sống lưng co lại, đốt ngón tay vì siết chặt mà trắng bệch đau đến mức ấy, vậy mà phản ứng đầu tiên của hắn lại là đưa tay bịt mắt, theo bản năng cất tiếng hỏi tìm Hứa Vân Thanh.
Dung Dịch vội vã: “Ngươi có sao không?”
Hắn nhớ rõ, tiểu thái y cũng uống chén trà đó.
Vì không nhìn thấy, mọi động tác của hắn đều rối loạn, chỉ biết quờ quạng phía trước. Mãi đến khi chạm được vào người Hứa Vân Thanh, hắn lại luống cuống sờ lên mặt y, muốn xác nhận y có bị thương không.
“Ta không sao, ta không sao mà.”
Tim Hứa Vân Thanh như bị ai bóp nghẹt. Y mở mắt trừng trừng nhìn dòng máu đỏ thẫm chảy ra từ khóe mắt Dung Dịch, từng giọt, từng giọt… nhỏ xuống nền nhà, loang thành những đoá mai đỏ tươi, đẹp đến rợn người. Tựa như máu lệ.
Nước mắt của y lập tức trào ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play