Lần này Nghê Tuyết không còn do dự nữa, cậu nộp hết mọi giấy tờ cần thiết trước thời hạn đăng ký chương trình trao đổi.
Vài ngày sau, danh sách sinh viên tham gia được công bố, rồi cậu thấy tên mình trên đó.
Mọi thứ đã đâu vào đấy hết rồi, Nghê Tuyết lại cảm thấy rất bình thản đến lạ. Có lẽ vì mục đích của cậu khi đi Anh không hẳn chỉ đơn giản là để học trao đổi. Việc có được trải nghiệm ở nước ngoài tất nhiên là tốt, nhưng lý do chính khiến cậu quyết tâm như vậy lại là muốn rời xa Tưởng Đông Hà.
Trước đây, cậu thật sự rất muốn gần gũi với Tưởng Đông Hà vì cảm thấy an toàn. Nhưng giờ đây, mỗi lần lại gần hắn chỉ khiến tim cậu đau nhói hơn. Cũng đã đến lúc phải rời đi rồi.
Nhưng trước khi đi, cậu muốn nói lời tạm biệt đàng hoàng với Tưởng Đông Hà. Dẫu sao đi nữa thì Tưởng Đông Hà chính là người *****ên cưu mang cậu, cho cậu một nơi nương tựa giữa thành phố xa lạ này, rồi mọi việc sau đó mới xảy ra.
Đáng lẽ chiều nay cậu có hai tiết học tự chọn, nhưng sau khi ngủ trưa dậy, Nghê Tuyết lại thấy đầu đau như búa bổ, người rã rời, có lẽ vì cơn ác mộng buổi trưa.
Cậu cố gắng vùng dậy mấy lần nhưng không thoát khỏi cái giường ấm áp được. Thấy vậy cậu đành bỏ cuộc, sau đó nhắn Bang Nghiêu giúp cậu điểm danh và báo lại bài tập cho giáo viên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT