Khi đĩa ăn đã chất cao từng lớp, mọi người cũng ăn no tầm tám phần thì có ai đó đề nghị: “Lâu rồi tụi mình chưa tụ tập đông đủ, hôm nay lại có bạn mới tham gia, hay chơi trò gì vui vui đi.”
Mọi người đều hiểu rõ mấy trò chơi khi tụ tập đông người thường có xu hướng trêu chọc là chính, thích hợp cho những người phản xạ nhanh, thích vui đùa và đầu óc nhạy bén. Nghê Tuyết lại hội đủ tất cả các yếu tố đó, nên cậu chưa bao giờ từ chối mấy trò này.
Dĩ nhiên cũng có người không muốn chơi mà chỉ muốn yên tĩnh ngồi ăn thôi. Nhưng tiếc thay, hầu hết mọi người trong nhóm đều là kiểu sôi nổi, vậy nên dù muốn hay không thì tất cả đều bị cuốn vào trò chơi.
Người đề nghị nói tiếp: “Không có chuẩn bị gì trước, vậy chơi trò đơn giản không cần đạo cụ nhé, ‘Bạn có tôi không có’ được không?” Nói xong, cậu ta quét mã QR trên bàn để gọi thêm vài chai rượu.
Sau đó cậu ta giải thích thêm: “Trò này rất dễ hiểu nhé, mỗi người lần lượt nói ra một việc chỉ mình đã làm mà người khác chưa làm. Nếu ai chưa làm việc đó thì uống rượu, còn ngược lại, nếu ai đã làm rồi, người nói sẽ phải uống.”
Luật chơi đơn giản thật, nhưng giống như thử thách tửu lượng hơn là trò chơi. Cảnh Duệ liền buông lời ba hoa: “Trời ơi, trò này chán lắm, tớ với mấy cậu quen nhau mười mấy năm rồi, từ nhỏ mặc chung quần lớn lên cùng nhau còn gì, làm sao tớ không biết các cậu từng làm gì chứ?”
“Đừng chắc thế chứ, nhỡ có ai trông thì đứng đắn mà thực ra lại ghê gớm lắm thì sao?” Triệu Lạc nhanh miệng đáp lại, “Hôm nay có thêm Nghê Tuyết và Tưởng Đông Hà nữa mà, tiện thể tìm hiểu luôn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play