Từ Thục Phi hiện giờ tạm nắm phượng ấn, đi đường cũng mang theo phong thái, việc mở yến lần này lại được Kiến Bình Đế cho phép. Các cung nhân bận rộn đến chân không chạm đất, chỉ mong sao làm cho dạ yến Trung Thu mà Từ Thục Phi tỉ mỉ sắp xếp được chu toàn vẹn mỹ.
Cung nhân tay nâng khay gỗ đỏ qua qua lại lại liên tục trên lối đi, cách một bức tường, trong Tú Hương Điện, Vương Chiêu Viện ôm y phục cũ của Khang Vương, lặng lẽ rơi lệ.
Kim Nhạn, người hầu cận bà, bưng một chén canh táo đỏ bước vào, nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt bà: “Nương nương, tì đi Thượng Thực Cục lấy về một chén canh táo đỏ, vẫn còn ấm, uống vừa miệng lắm ạ.”
Từ Thục Phi chủ động dâng tấu, nói rằng Khang Vương còn nhỏ đã phải đến đất phong, lý ra nên ban thêm ân huệ cho mẫu tử Khang Vương, để tỏ rõ thánh ân mênh mông. Bà ta còn thỉnh phong Vương Quý Tần lên làm Chiêu Viện. Kiến Bình Đế chuẩn tấu, giờ trong cung ai nấy đều gọi một tiếng “Chiêu Viện nương nương”.
Nhưng Tú Hương Điện vẫn vắng lặng như tờ, không thấy ai qua lại chúc mừng. Ngoài vài cung nhân của hồi môn hầu hạ Vương Chiêu Viện, chỉ có mấy tiểu cung nữ mới vào cung, được phân đến đây phục vụ.
Trong cung không ít người đồn rằng Chiêu Viện nương nương vì nhớ nhung Khang Vương quá độ mà thần trí không rõ. Mấy tiểu cung nữ lo lắng đề phòng vài ngày, thấy Vương Chiêu Viện tuy có hay lẩm nhẩm kỳ lạ, nhưng không đánh mắng ai, lại rất dễ hầu hạ, lòng cũng nhẹ nhõm hơn. Lúc này, họ đang ngồi dưới tán cây chơi đan dây.
Vương Chiêu Viện nhìn qua cửa sổ, thấy sợi tơ hồng bay loạn trong tay tiểu cung nữ, lẩm bẩm: “Đạm ca nhi hồi nhỏ cũng thích chơi trò này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play