Xương Vương sắc mặt lạnh băng, liếc ngang sang Xương Vương Phi vẫn đang nép vào cánh tay hắn. Xương Vương Phi mặt mày hoảng loạn, miệng nhỏ giọng kêu “Thiếp biết tội”, cúi đầu nhìn mảnh chén sứ vỡ vụn dưới chân. Gương mặt dù tô son đắp phấn dày cộp vẫn khó giấu vẻ gầy gò, thoáng lộ ra một nụ cười méo mó xen lẫn khoái chí.
Xương Vương hít sâu một hơi, kìm nén cơn bạo ngược trong lòng, ngẩng lên đối diện với những mũi nỏ tiễn lóe ánh sáng lạnh lẽo ngoài điện. Gương mặt hắn lại mang vẻ đắc thắng.
Sớm hay muộn cũng không quan trọng, tên đã lên dây, dù hắn muốn thu lại, vị phụ hoàng tốt lành kia cùng hai huynh đệ như hổ rình mồi sao có thể buông tha hắn?
Thắng làm vua, thua làm giặc mà thôi.
Ngô Vương vốn bị cấm túc một thời gian, ngày ngày lo lắng Kiến Bình Đế vì lỗi lầm trước đây mà thất vọng, nhân lúc hắn bị giam sẽ định ra người kế vị. Lại thêm việc lũ lụt ở Quân Huyện ảnh hưởng đến đường thủy vận tải ra vào Biện Kinh, thế gia đại tộc có nhiều cách xoay sở lương thực, nhưng bá tánh không thể trông vào mấy chậu hành lá rau hẹ trong nhà mà sống qua ngày. Vì thế, thời gian gần đây, Ngô Vương phủ luôn bao trùm một mùi trứng thối và dưa muối hỏng, khiến hắn cùng đám cơ thiếp khổ không nói nên lời.
Lúc này thấy biến cố bất ngờ xảy ra, Xương Vương bước chân thong dong tiến đến trước thềm ngọc, Ngô Vương lập tức đứng phắt dậy, giận dữ quát: “Lão tam! Ngươi muốn làm gì?!”
Nói xong, hắn vội vã chạy lên thềm ngọc, chắn trước Kiến Bình Đế sắc mặt khó coi, lớn tiếng hô: “Hộ giá! Hộ giá!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play