Nam Hoài Sinh mơ thấy một giấc mộng kỳ lạ.
Nàng mơ thấy Lạc Hà Trại, một Lạc Hà Trại khi còn chưa bị sát khí âm tà ăn mòn.
Trong trại, chim hót líu lo, suối chảy róc rách, ngoài từ đường, trên những cành cây già phủ đầy băng tuyết treo những lá cờ trắng, khiến ngôi làng vốn nên an bình, vui vẻ lại bị bao phủ bởi một tầng bi thương.
Dưới gốc cây già, một cô bé mang tóc búi đứng lặng, trong tay nắm chặt một dải lụa đỏ, cố sức trèo lên cây.
Vỏ cây thô ráp cào xước bàn tay nhỏ bé của cô bé, để lại những vết rách nhỏ, nhưng nàng như không hề cảm thấy đau. Nàng cố chấp treo dải lụa đỏ lên cành cây cao nhất, rồi hướng về phía đại thụ thành kính cầu nguyện.
Nàng nói cha mình vào rừng đã lâu chưa trở về. 
Cây bình an ơi, ngươi giúp ta đưa cha ta về được không?
Hôm nay, cô bé cầu nguyện xong, hôm sau lại bị mẹ dẫn rời khỏi Lạc Hà Trại, chạy trốn đi nơi khác, nên không kịp chờ cha nàng trở về.
Đó là lời cầu nguyện cuối cùng mà cây bình an ở Lạc Hà Trại nhận được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play