Sau một hồi cân nhắc, Trần Tuệ cơ bản đã có thể xác định đôi mẹ con kia thật sự là thím và đường huynh của Lý Hữu Đắc. Thế nhưng, điều khiến nàng băn khoăn là vì sao trước đây Lý Hữu Đắc từng nói rằng người nhà của hắn đều đã qua đời? Liệu hắn cố ý không muốn nhắc đến họ, hay thật sự đã lầm tưởng như vậy?
Không rõ Lý Hữu Đắc đã nghĩ gì trong lòng, Trần Tuệ cũng không dám tự tiện thay hắn quyết định. Dù vậy, nàng gần như chắc chắn rằng Lý Hữu Đắc không ưa gì đôi mẹ con này. Song việc thẳng thừng đuổi họ đi cũng không phải cách hay. Với tính cách của bà thím kia, nếu lần đầu không đạt được ý định, bà ta ắt sẽ quay lại gây rối thêm lần nữa. Chi bằng trước tiên cứ tạm ổn định họ, đợi Lý Hữu Đắc trở về rồi mới tính toán tiếp.
Trần Tuệ khẽ động khóe môi, nàng quay đầu nhìn ba người Tiểu Điều, mí mắt khẽ rũ, giọng cất lên nhẹ nhàng như gió thoảng: “Dáng vẻ của ta bây giờ trông có giống Tưởng cô nương không?”
Ba người tức thì ngẩn ra, lại vội vàng gật đầu đồng thanh đáp: “Giống, giống lắm!”
Trần Tuệ e lệ gật đầu, rồi quay sang Tiểu Lục nói: “Tiểu Lục, trong ba người, ngươi là người nhanh nhẹn nhất. Lát nữa ta có một trọng trách muốn giao cho ngươi, lại đây, nghiêng tai lắng nghe nào.”
Tiểu Lục vội đáp lời, hắn ghé sát tai nghe Trần Tuệ thì thầm vài câu, rồi gật đầu với thần sắc nghiêm nghị.
Sau đó, cả nhóm chậm rãi bước ra phía cửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play