Trần Tuệ ngẩn ngơ nhìn Tiểu Lục, suy nghĩ một hồi lâu nàng mới lên tiếng: “Ngươi cũng đâu có chỗ nào cần xin lỗi ta.”
Tiểu Lục vừa nghe liền cảm thấy đây là lời châm chọc của Trần Tuệ, lòng càng như đánh trống. Trần cô nương giờ đây có địa vị thế nào trong mắt Lý công công, đám người hầu như họ đều hiểu rõ ràng. Lúc này có lẽ Trần cô nương chưa rảnh để ý đến hắn, nhưng không bao lâu nữa, khi nàng đã đứng vững gót chân, e rằng ngày tháng sau này của hắn sẽ khổ sở lắm!
Vì thế, giọng Tiểu Lục càng run rẩy, thậm chí trong mắt còn ép ra vài giọt nước: “Trần cô nương, trước đây quả thật là Tiểu Lục không đúng, cô nương muốn đánh Tiểu Lục thế nào cũng được, đó đều là điều Tiểu Lục đáng chịu mà!”
Trần Tuệ thật sự không hiểu nổi Tiểu Lục đột nhiên làm trò này là có ý gì. Nàng còn định xem náo nhiệt cho rõ ràng đây, bèn nói: “Thôi được, ta tha thứ cho ngươi, mau đứng lên đi. Đừng để Thanh Thục nhìn thấy chúng ta.”
Tiểu Lục vội vàng tay chân luống cuống đứng dậy, hắn giấu mình đi, lại lén liếc Trần Tuệ vài lần. Thấy nàng quả thật không để tâm, hắn mới dần dần yên lòng.
Thanh Thục đứng ở ngã tư do dự hồi lâu rồi mới quay đầu vội vã bước đi. Trần Tuệ và Tiểu Lục trốn rất khéo, Thanh Thục lại đang tâm phiền ý loạn nên không phát hiện ra họ, chỉ chốc lát đã đi khuất dạng.
Trần Tuệ đưa tay ra trước mặt Tiểu Lục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT