Mấy người tụ lại một chỗ, trong lòng đầy thấp thỏm. Tiểu Ngũ căng mặt nhỏ giọng nói: “Chúng ta làm vậy có phải không ổn lắm không? Nếu công công nổi giận mà phạt Trần cô nương, vậy biết làm sao đây?”
Tiểu Lục đáp: “Không đâu, công công đối đãi với Trần cô nương thế nào, ngươi còn chưa nhìn ra sao? Công công từ bao giờ lại khách khí với ai như vậy chứ?”
A Nhị gật đầu tán thành: “Đúng vậy, có lúc công công rõ ràng trông như tức muốn chết, vậy mà vẫn không làm gì Trần cô nương cả. Sáng nay nàng lớn tiếng quát mắng công công, thế mà công công cũng không xử tội nàng!”
“Nhưng chuyện này rốt cuộc khác nhau mà…” Tiểu Ngũ vẫn lo lắng, giọng đầy băn khoăn.
Tiểu Cửu mặt mày ủ rũ, thẫn thờ nói: “Lần trước ta đã hại Trần cô nương một phen rồi, lần này nàng liệu có nghĩ ta cố ý không… Ta thật sự không muốn vậy mà, giờ phải làm sao đây?”
Tiểu Ngũ nhìn Tiểu Cửu an ủi: “Ta nghĩ Trần cô nương sẽ không giận ngươi thật đâu, ngươi cũng chỉ vô tình thôi. Nhưng chúng ta không thể cứ để nàng một mình trong đó được…”
A Đại chen lời: “Ta thấy Trần cô nương vào một mình vẫn tốt hơn là cả đám chúng ta xông vào…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play