Lý Hữu Đắc định đuổi theo để mắng Trần Tuệ một trận cho hả giận, nhưng khi nhớ lại dáng vẻ chuyên chú và lo lắng của nàng đêm qua lúc trị thương cho hắn, đôi chân hắn như bị đóng đinh không thể nhúc nhích.
Cuối cùng, hắn thu hồi ánh mắt, không rõ là nói cho đám thủ hạ nghe hay tự nhủ với chính mình: “Tiếp thánh chỉ mới là việc quan trọng!”
Dứt lời, hắn vội vã bước nhanh ra ngoài.
Trần Tuệ trở về phòng ngồi trên giường bực bội một mình. Tiểu Điều đứng bên cạnh cẩn thận quan sát nàng. Qua một lúc, cơn giận làm đầu óc nàng quay cuồng dần lắng xuống thay vào đó là một trận mồ hôi lạnh toát ra.
“Tiểu Điều… vừa nãy ta có phải đã mắng công công là đáng đời không?” Trần Tuệ nhìn Tiểu Điều nuốt nước bọt hỏi.
Tiểu Điều gật đầu, nét mặt lộ rõ vẻ lo lắng.
Trần Tuệ ôm đầu ngửa mặt nằm xuống giường, nàng có cảm giác như ngay sau đó Lý Hữu Đắc sẽ xông vào bẻ gãy cổ nàng răng rắc. Nàng nơm nớp lo sợ chờ đợi một hồi lâu, nhưng kì lạ là không ai lao vào hỏi tội nàng, lúc này nàng mới thả lỏng đôi chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT