Lý Hữu Đắc khựng bước chân lại, cơn giận trước đó vì bị Hoàng thượng mắng chửi sớm đã tan biến, thay vào đó là một ngọn lửa khác bùng lên trong lòng.
Hắn quay đầu, lạnh lùng trừng mắt nhìn Trần Tuệ: “Lắm miệng quá đấy, ta bắt ngươi bò từ cửa chính ra cửa sau bây giờ!”
Trần Tuệ vội vàng ngậm chặt miệng.
Lý Hữu Đắc nhìn nàng bây giờ toàn thân ướt sũng, trông thảm hại đáng thương, cảm thấy quá chướng mắt bèn nhíu mày ghét bỏ nói: “Đi thay bộ xiêm y trước đi!”
Nói xong, hắn quay người bước vào trong phòng.
Trần Tuệ ngồi dậy, nhìn sang gã sai vặt bên cạnh. Đối phương cũng đang hoảng hốt nhìn nàng, khi ánh mắt chạm nhau, hắn lập tức lên tiếng: “Trần cô nương, tiểu nhân không cố ý đâu! Tiểu nhân chỉ là quỳ mỏi quá, muốn duỗi chân một chút, thật không ngờ đúng lúc Trần cô nương đi qua…” Hắn mang vẻ mặt như sắp khóc, “Nếu biết Trần cô nương đi ngang, tiểu nhân dù có chặt đứt chân cũng không dám thò ra lung tung đâu!”
Trần Tuệ nhận ra người này tên Tiểu Cửu, ngày thường không mấy ai để ý, khi nhìn người cũng không dám nhìn thẳng. Nàng hiểu hắn đang sợ gì, nhưng nàng thì không có gì phải sợ, người đáng sợ là Lý Hữu Đắc kia kìa. Bọn họ không biết nàng và Lý Hữu Đắc từng nói chuyện ra sao, chỉ nghĩ nàng được hắn coi trọng, nên cũng sợ lây sang nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play