Đại nha hoàn nhìn Trần Tuệ, đột nhiên khinh miệt cười nói: “Trần cô nương, ngài có điều không biết. Tất cả đồ ăn mặc của Tưởng cô nương đều là loại tốt nhất. Cây trâm này giá trị vài trăm lượng bạc, ngài thật sự bồi thường nổi sao? Dù bồi thường được, Tưởng cô nương e cũng không vui mà nhận bạc. Tưởng cô nương lưu luyến món cũ, cây trâm này đã theo nàng hai năm, là thứ nàng thích nhất, đâu phải vài trăm lượng bạc là xong!”
Trần Tuệ thấy đối phương nói chuyện không chút khách sáo, không có ý hòa nhã, nụ cười trên mặt cũng biến thành giả tạo. Nàng liếc Tiểu Lục, thấy hắn chỉ cúi đầu giả vờ như không tồn tại, không trông mong gì ở hắn nữa, hất cằm nói: “Vậy ngươi muốn thế nào?”
Đại nha hoàn đáp: “Trần cô nương cho phép, nô tỳ sẽ dạy dỗ Tiểu Điều thật tốt, để nàng khắc sâu bài học!”
“Khó mà làm được. Ta chỉ có mỗi một nha hoàn này, bị ngươi dạy hỏng rồi, ai hầu hạ ta? Chẳng lẽ…là ngươi sao?” Trần Tuệ không nhượng bộ, cười nhạo.
Đại nha hoàn nhíu mày, rồi lại cười nhạt, vẻ khinh thường không thèm giấu: “Trần cô nương nói đùa, nô tỳ đâu dám trèo cao hầu hạ ngài.”
“Ồ, ý ngươi là ngươi chỉ xứng hầu hạ Tưởng cô nương?” Trần Tuệ hỏi lại.
Sắc mặt đại nha hoàn thoáng khó coi. Nàng liếc nhanh Tiểu Lục, thấy hắn bày ra vẻ không can thiệp, thì yên tâm hơn, cao giọng gọi: “Tiểu Tam, Tiểu Tứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play