Khi Trần Tuệ nhận được một cái bồn gỗ lớn, một thùng chứa vài bộ quần áo cũ bốc mùi hôi thối lâu ngày không thấy ánh mặt trời, cùng một cục xà phòng thô ráp, rồi bị đưa đến bên giếng nước trước Tây sương phòng, nàng phát hiện mình có lẽ đã vui mừng quá sớm.
Nàng quay đầu nhìn thiếu niên gầy gò bên cạnh, thần sắc mang theo nỗi buồn khổ khó nói thành lời.
“Ngươi là Tiểu Ngũ đúng không? Cảm ơn ngươi dẫn ta đến đây, tiếp theo ta tự làm được.” Trần Tuệ nói. Gã sai vặt này chính là một trong hai người nàng nghe lén khi chuồn vào Cúc Viện trốn trên giường, kẻ bị Tiểu Lục dọa đến không dám hé răng.
Tiểu Ngũ không dám nhìn Trần Tuệ, cúi đầu, thần sắc có chút thẹn thùng: “Trần cô nương, ý công công là bảo tiểu nhân ở lại bên cô nương.”
Trần Tuệ như không hiểu ý Tiểu Ngũ, ôn hòa cười: “Không cần đâu, ta không sợ cô đơn, không cần ngươi làm bạn.”
Tiểu Ngũ im lặng vài phút, khó xử nói: “Trần cô nương, ngài đừng làm khó tiểu nhân. Ý công công, chắc ngài cũng hiểu rõ.”
“Đúng rồi, không phải chỉ bảo ta giặt vài bộ quần áo sao? Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không lười biếng, ngươi đi đi.” Trần Tuệ tiếp tục giả ngu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT