*vì ngữ cảnh nên xưng hô của nữ chính sẽ thay đổi nàng / cô tùy bối cảnh
Trần Tuệ tỉnh dậy theo thói quen đưa tay ra sờ bên cạnh, nhưng bất ngờ là chỉ chạm vào khoảng không lạnh lẽo. Nàng mơ màng nghĩ, chắc mình đã ngủ quên mất rồi, Lý Hữu Đắc không nỡ đánh thức nàng, lại vội vã vào hoàng cung nên đã rời đi trước. Thế là nàng lười nhác không buồn mở mắt nữa mà cứ nằm yên đấy. Nhưng chỉ một lát sau, nàng khẽ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không ổn. Cái âm thanh rì rì rất khẽ kia sao nghe giống như tiếng điều hòa thế nhỉ?
Cô bỗng mở toang hai mắt. Ngay trước mặt, đối diện với giường là một chiếc điều hòa tần số đổi tần, được quảng cáo là siêu êm đang khẽ kêu, miệt mài thổi luồng gió ấm ra ngoài. Trần Tuệ không dám tin, cô ngồi bật ngồi dậy, lập tức cúi nhìn đôi tay mình, rồi sờ lên mặt, trên gương mặt đều là sự khó tin cùng ngỡ ngàng.
“Mẹ ơi!” cô thét lên chói tai.
Một lúc lâu sau, cửa phòng bật mở. Một người phụ nữ xuất hiện nơi ngưỡng cửa, dung mạo có năm phần giống Trần Tuệ lúc này, nhưng toát lên vẻ thành thục và phúc hậu hơn. Mặt bà được đắp mặt nạ dưỡng da, giọng lười biếng cất lên: “Gào thét cái gì mà như quỷ khóc sói tru thế hả?”
Trần Tuệ kinh hoàng nhìn người mẹ mà cô đã xa cách bao năm. Rồi không báo trước, nước mắt cô tuôn rơi lã chã.
***
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT